Thiên Hoàng và Tang Văn đều ngạc nhiên, các giống cái trong bộ lạc một năm đến một lần, với lại nếu không giao phối sẽ phải bỏ lỡ, và phải chờ đến năm sau sao cô có thể tháng nào cũng đến.
Mặc dù nó khó tin nhưng hai người vẫn chấp nhận mà tin tưởng, có điều làm họ buồn nhất đó chính là tại sao cô vẫn chưa muốn kết bạn lữ với họ? Cả hai người đều rất yêu cô, nhưng sao cô vẫn không rung động mà đồng ý giao phối?
“ Ta muốn có thứ gì đó để cho nó….!"
Nhìn cô ấp úng Thiên Hoàng cũng hiểu cô muốn thứ gì, hắn liền đứng dậy rồi đi ra khỏi hang, một lúc sau đem về một ít bông màu trắng được bọc sạch sẽ cẩn thận trọng da thú mỏng.
Sau khi ngăn cản được dòng lũ Trương Tiểu Hạ rất thoải mái, cô đang tính ngồi xuống tảng đá nhưng Thiên Hoàng lại ngăn lại.
“ Ngồi xuống đó rất lạnh, nàng vào trong lòng ta ngồi như vậy sẽ không bị cảm lạnh?" Hắn đã từng nghe nếu giống cái đến thời kỳ động d*c để bị lạnh sẽ dễ cảm dẫn đến mất mạng.
Trương Tiểu Hạ có chút ngại nhưng cũng vì sự quan tâm của Thiên Hoàng nên cô đã chấp nhận, vừa ngồi lên đùi Thiên Hoàng nhìn về phía Tang Văn, lại thấy hắn đang dùng ánh mắt mong muốn nhìn cô.
“ Lần sau sẽ ngồi lên đuôi huynh được chưa?"
“ Nàng nhớ lời nàng nói đó, ta đã chuẩn bị mọi thứ cho nàng rồi!"
Tang Văn sáu khi nghe xong liền vui vẻ mang những thứ cô cần đến.
Trương Tiểu Hạ dùng lông vũ làm bút, dùng máu động vật làm mực, da thú làm giấy, từng chữ viết ra như đang muốn nói làm trái sẽ không có kết cục.
Dường như những nét chữ cô vừa đặt xuống cảm giác như nó đang phát sáng.
“ Đây là ký hiệu sao?" Thiên Hoàng cùng Tang Văn nói
“ Đụng vậy, ngày mai huynh đem thứ này cho tộc trưởng, bảo bà đây cho mọi người in ngón tay vào đây, nếu đã đặt vào là đồng ý giữ bí mật ai không đồng ý thì ra khỏi bộ lạc!"
Trương Tiểu Hạ đưa tấm da thú đã viết xuống cho Thiên Hoàng rồi căn dặn.
Viết xong cũng đã muộn, cô liền muốn ngủ nghĩ đến Tang Văn vừa buồn vì mình không ngồi lên đùi, nên đã dang tay ra nũng nịu một chút.
“ Tang Văn, huynh bế ta lên giường được không? Nếu không muốn cùng không sao?"
Tang Văn vui không hết sao có thể từ chối, liền bế cô lên.
Nhìn dáng vẻ nhỏ nhắn trắng nõn của cô trên tay, tai Tang Văn liền đỏ lên.
“ Hai huynh hôm nay có muốn ngủ chung không?" Trương Tiểu Hạ cả tháng nay ngủ một mình trên chiếc giường lá rộng này rất không quen, nhiều lần muốn cả ba ngủ chung nhưng lúc đó lại chưa quen nên đã không nói, không hiểu sao sau khi chung sống một tháng cô có chút thả mình cho hai giống đực quan tâm.
Cả hai người đều nhìn về phía của cô, ánh mắt không thể tin được.
Thấy ánh mắt cả hai người đều nhìn Trương Tiểu Hạ có chút ngại liền xoay đi, với lấy