Sau khi cả bộ lạc đã chấp nhận việc khế ước, Trương Tiểu Hạ mới bắt đầu dạy mọi người cách dự trữ thức ăn.
Cô còn dạy họ thêm nhiều kiến thức về thức ăn, chỉ cho họ thấy loại thực vật nào trong rừng có thể ăn và không thể ăn.
Măng tre non được cô và mọi người hái về để phơi phô, Thịt thú rừng cũng được xẻ nhỏ phơi lên, cô còn dạy họ cách săn bắt bằng những vũ khí....
Thời gian từng ngày trôi qua rất êm đềm, nhưng hôm nay lại khác.
Xuân Yên ả ta không có chuyện lại muốn đến gây chuyện với cô, cô ta trước khi cô đến là kẻ được người người ngưỡng mộ, ca tụng và theo đuổi, nhưng giờ thì sao? Không có một ai hết? Đến cả những giống đực trước khi theo đuổi cô, bây giờ nhìn lại không có một ai? Mà nhìn bên cạnh cô toàn là những giống đực nói ra phải đi phía sau ả, nhưng giờ lại đi phía sau cô! Hôm nay cô ta không thấy có Tang Văn hay Thiên Hoàng ở bên cạnh nên mới dám ra để mắng mỏ cô.
“ Con phù thủy chết tiệt, mày đang bày mưu tính kế gì đúng không?"
Trương Tiểu Hạ đang chỉ mọi người thêm những thứ khác thì từ đâu tiếng mắng mỏ của Xuân Yên kéo đến.
Cô chỉ biết thở dài, mấy ngày nay không thấy ả tưởng mình có thể sống yên ổn, không ngờ bây giờ lại đến gây chuyện.
“ Tôi đang bày mưu tính kế đấy!"
“ Mọi người thấy chưa cô ta đang muốn hãm hại bộ lạc chúng ta, mọi người đừng nghe cô ta nữa!" Nhìn cô ta cười như được mùa Trương Tiểu Hạ chán chả buồn đôi co, đưa tay gãi tai rồi nói.
“ Xuân Yên, cô có hiệu ý nghĩa của câu nói đó không? Đúng là nói cô ngốc cô lại tự ái, tôi mà muốn hại mọi người thì đã không mấy công sức để ngồi đây chỉ dạy mọi người cách sống xót, mà thay vào đó ngồi chơi rồi!"
“ Xuân Yên, cô ấy tốt với chúng ta như vậy sao cô cứ có ác cảm với cô ấy vậy?"
“ Cô đừng hẹp hòi vậy chứ?"
Trương Tiểu Hạ nghe mọi người bàn tán đều rất vui, lòng thầm cho mọi người nói nữa cho đã.
Nhìn khuôn mặt tức giận bốc hoả không có chỗ giải toả đó rời đi, Tiểu Hạ cười trong lòng.
Nữ chính này mặc dù xinh đẹp nhưng tâm địa độc ác, khi phát hành rất được độc giả đón nhận nhưng ai đời tất cả đều ghét nữ chính, một cái kết bi thảm.
Hôm nay lại một ngày mưa gió, Trương Tiểu Hạ do ngấm nước mưa nên bây giờ đang sốt cao.
Tang Văn và Thiên Hoàng cả hai đều lo lắng chạy đi chạy lại, cầu mong cô khoẻ lại, bởi giống cái ở thế giới này sinh ra đã yếu ớt nếu không chăm sóc kĩ dễ bị cảm lạnh dẫn đến mất mạng.
“ Xin lỗi nàng, nàng tỉnh lại đi đừng ngủ nữa!"
Thiên Hoàng nắm lấy bàn