\- Ngươi đừng làm bậy! Không được!
\- Vì cái gì không được? Mộ Thanh Khê được, ta tại sao lại không được?
Nào có mối liên kết nào lạ lùng thế, Thẩm Vân Nhi muốn nâng hai tay lên đẩy Cao Hàn ra lại hoàn toàn không sử dụng được, hai chân cũng giống như không còn là của hắn nữa, hoàn toàn vô lực.
\- Ta không yêu ngươi, Cao Hàn, đừng làm ta phải căm ghét ngươi.
Cao Hàn thoáng dừng lại một chút, y nhìn thẳng vào mắt Thẩm Vân Nhi, nhìn sườn mặt hơi cao của hắn, nhìn bộ dạng mê người của hắn, y nhếch mép, lúc này không làm chỉ sợ sẽ không bao giờ có lại một cơ hội nào nữa. Cao Hàn lấy trong ngực áo ra một lọ thuốc mỡ, thuốc này hắn điều chế ra cho Thẩm Vân Nhi. Sau mỗi lần Thẩm Vân Nhi cùng Mộ Thanh Khê ân ái y đều đưa cho hắn, y không muốn hắn bị thương, không muốn hắn khổ sở, nhưng hắn lại chỉ xem y là bạn tốt. Y vốn không định tiến tới như vậy, y vốn không định nói ra, nếu cứ như vậy cũng không sao cả. Nhưng mà Thẩm Vân Nhi nói muốn sinh con cho Mộ Thanh Khê, y không chịu được. Sinh con chính là loại chuyện cao thượng đến như thế nào, Mộ Thanh Khê căn bản không xứng, Thẩm Vân Nhi yêu Mộ Thanh Khê như vậy nhưng chỉ nhận lại một cái danh lô đỉnh, giờ lại còn muốn sinh con. Cao Hàn là một người yêu Thẩm Vân Nhi bằng cả trái tim, bằng tất cả những gì y có làm sao có thể đứng nhìn Thẩm Vân Nhi hi sinh nhiều như vậy.
Nhưng mà cũng đâu có liên quan đến hành vi của y lúc này, kì thật là y chỉ đang ngụy biện mà thôi. Y khao khát thân thể Thẩm Vân Nhi, y khao khát tình yêu của Thẩm Vân Nhi, chỉ có thể, làm vậy mà thôi. Ít ra một lần thỏa mãn tâm tư. Cao Hàn quệt một lớp thuốc mỡ, y đem ngón tay dính đầy thuốc chen vào tiểu động vẫn còn đang hô hấp đóng mở của Thẩm Vân Nhi, nơi này bị động chạm xa lạ liền co thít lại, như muốn nuốt luôn ngón tay y vào trong.
Cao Hàn thở ra một hơi, y chen vào hai ngón tay nhẹ nhàng mở rộng. Thẩm Vân Nhi lúc này hai mắt đã ướt một tầng, thuốc mỡ kia ở bên trong nơi tư mật nhạy cảm làm hắn thật ngứa, tay của Cao Hàn so với Mộ Thanh Khê quá nhẹ nhàng, quá xa lạ.
\- Ưm... Aa
Thẩm Vân Nhi giống như vứt hết mọi thứ lại sau lưng, hắn bị Cao Hàn cọ đến ngứa ngáy khó chịu, hốc mắt ướt đỏ chảy ra hai giọt nước, tiếng rên rỉ càng trở nên to hơn, kích thích hơn.
Cao Hàn vuốt ve mở rộng càng tốt, y cảm thấy đủ liền nhướng người cởi bỏ thắt lưng chính mình, giải thoát đại điểu gân guốc to lớn đã sớm cương đến cứng ngắt. Thẩm Vân Nhi cảm nhận \*\* \*\*\* đụng chạm trên đùi trong của chính mình mà giật mình hoảng hốt.
\- Đừng...
\- Rất nhanh thôi Vân Nhi của ta sẽ không nói như vậy nữa.
Cao Hàn hai tay dang rộng hai chân Thẩm Vân Nhi, y nhích người, từng chút một đem đỉnh đầu to lớn chen vào bên trong tiểu động của Thẩm Vân Nhi. Cơ vòng co bóp càng dữ ngăn chặn dị vật xâm chiếm, một không ngừng đẩy vào, một co bóp ngăn chặn cuối cùng lại thua cuộc, đại côn Cao Hàn đi vào càng sâu. Gân guốc nổi lên động chạm với tường thành mỏng manh của Thẩm Vân Nhi, thành trực tràng bị chà xát ngứa ngáy khó chịu, dịch thủy ướt át chảy ra để dị vật dễ dàng xâm chiếm, dễ dàng di chuyển.
\- Đau... Aa.. Ta... không chịu được.. Hức!
Thẩm Vân Nhi khóc lên, thứ này của Cao Hàn so với Mộ