- Phệ Thôn, xảy ra chuyện gì?
\- Không có gì, ta chỉ là nhận truyền thừa tu vi của mẫu thân.
Đoàn người phía sau không ít người cảm thán Bách Phệ Thôn tốt số, bản thân đã là song linh căn lại còn có Lôi linh căn biến dị, bây giờ lại thừa kế song linh căn của mẫu thân y. Chuyện tốt như vậy không phải ai cũng có, còn chưa nói đến yêu thú cấp 10, Băng Hỏa Tuyết Sư không phải là chuyện giỡn chơi. Tô Thủy Nguyệt ở bên này bình tĩnh tâm không gợn sóng, chuyện tốt hiếm gặp này thật ra chỉ có nam chính bàn tay vàng mới làn được thôi, người như bọn hắn đừng có mơ!
\- Được rồi, đừng kéo dài thời gian nữa. Chúng ta trước hết đi ra ngoài, ta lạnh sắp cóng rồi!
Quân Thư Bạch đẩy Bách Phệ Thôn qua một bên sau đấy nhảy qua thông đạo, đoàn người cũng từng người một nối đôi nhau, sau cùng là Tô Thủy Nguyệt cùng với Tuyết Sư. Tuyết Sư này nữa tấc cũng không rời, y đã quyết định sẽ gắn bó cùng với Tô Thủy Nguyệt cả đời cả kiếp. Chỉ là vừa ra khỏi thông đạo thì bốn phía đã có vô số mũi kiếm chĩa thẳng vào đám người bọn họ, hơn mười nữ nhân mặc y phục màu tím nhạt vẻ mặt vô cùng nghiêm chỉnh dọa người, mà thông đạo ở phía sau cũng đã đóng lại căn bản không còn đường lùi.
\- Các ngươi là ai, tại sao lại bao vậy chúng ta!
Tống Liễu Dương thi triển linh lực, trong phút chốc y biết được bản thân đã không thể sử dụng được một chút linh lực nào, đan điền hầu như trống rỗng không thể nào tụ khí được. Mà những người khác cũng không ngoại lệ, ngay cả Tuyết Sư uy mãnh cũng không tránh được lần này.
\- Câu này do chúng ta hỏi mới đúng, đám người các ngươi mở thông đạo đi vào Thượng Thiên gia bọn ta là có mưu đồ gì?
Là Thượng Thiên tiên gia ở thành trấn phía Đông, đây là một đại thế gia tu tiên nổi tiếng bậc nhất nhì không kém gì Cửu Dương phái. Chỉ là nơi này chuyên về luyện dược, phối độc, ở trong giang hồ nổi tiếng về dược liệu có một không hai. Chỉ là không ngờ không gian mà Bách phu nhân tạo ra lại trôi đến tận nơi này, lại còn là ở giữa môn phái của người ta.
\- Chúng ta thật sự không có ác ý, chỉ là vô tình đi lạc vào đây.
\- Có ác ý hay không thì đi gặp giáo chủ mà nói chuyện, đừng nhiều lời!
Đám nữ nhân không một chút nương tay đẩy bọn họ đi vào trong sảnh lớn, so với bên ngoài là tiên cảnh thế gian thì bên song lại xa hoa khác biệt, khắp nơi đều là dạ minh châu phát sáng giống như một cung điện. Mà ở phía trên điện được che bởi một lớp màn mỏng, bên trong còn có một vài người đang lả lơi cười nói.
\- Giáo chủ, có một đám người xông vào không biết là nên xử trí thế nào?
\- Giết hết là được, không phải là người đến bái sư thì không cần giữ.
Từ trong màn phát ra một giọng nói thanh lạnh, tuy rằng vô cùng dễ nghe nhưng lại là lạnh đến cực điểm.
\- Yêu nhân nào mà lại độc ác như