Hai nữ nhân tiến lên nắm lấy hai tay Tô Thủy Nguyệt kéo đi, Bách Phệ Thôn ở phía sau hùng hổ xông lên chỉ là chưa kịp chạy tới thì đã bị một nữ nhân đạp cho một cái lộn ba vòng nằm bịch xuống sàn như một bao cát. Lại còn không quên nhắc nhở.
\- Một khi các ngươi vào kết giới Thượng Thiên Tiên Cảnh thì sẽ không thể thi triển pháp lực, cứ nằm chờ chết đi!
Đám người Cửu Dương phái rất nhanh đã bị áp giải đi, Tô Thủy Nguyệt nhếch nhếch mép cười không nổi, nam chính à, sao ngươi còn chưa chịu bắn mị lực có một không hai của mình về phía Thượng Thiên Thiếu Khanh đi, ngươi đây là sợ bản thân đã sống quá lâu hay sao? Tô Thủy Nguyệt nhìn người cuối cùng rời đi thì cũng không nén nổi sợ hãi mà run lên, hắn hiện tại cũng đang bị áp giải ra phía sau điện để mà tắm rửa. Rất nhanh thôi sẽ bị phanh thây ra mà làm nhân bánh bao sao a! Hắn còn chưa có kịp lên đến cấp 100 để trở về nữa, cái thế giới tu tiên tàn khốc này tại sao lại chỉ muốn giết hắn thôi vậy.
Dọc đường đi là khung cảnh ảo diệu vô cùng, phong cảnh vừa như vẽ, lại ảo ảo thật thật như từng đợt sóng nhỏ, nơi này quả nhiên xứng đáng với cái danh xưng tiên cảnh thế gian. Đi thêm một đoạn là một hồ nước nóng không quá rộng lớn, cánh hoa được rải đầy trên mặt nước, khói bốc lên thành từng đoàn vô cùng ấm áp. Một nữ nhân ở phía sau không chút nương tay mà chưởng một cái đem Tô Thủy Nguyệt đẩy mạnh xuống hồ.
......Có còn là nữ nhân nữa không đây?
\- Tự mình tắm rửa một lát giáo chủ sẽ tới. Còn việc giữ được mạng hay không tùy thuộc vào chính bản thân ngươi.
Tô Thủy Nguyệt còn chưa kịp hỏi làm như thế nào để giữ mạng thì hai nữ nhân nọ đã đi mất, hắn cũng không còn cách nào khác chỉ có thể cởi y phục mà tắm rửa theo lời của bọn họ. Không biết một lát nữa Thượng Thiên Thiếu Khanh sẽ dùng cách thức gì để tra tấn hắn, lại còn muốn phải tắm rửa sạch sẽ? Chẳng lẽ là đã chú tâm đến hắn rồi, muốn hắn phục vụ một phen sao? Loại đãi ngộ của riêng nam chính này hắn giành được sao, lại còn là nữ nhân thâm tàng bất lộ như vậy còn không phải sẽ ép khô hắn sao?
Tô Thủy Nguyệt tẩy rửa nhẹ nhàng, nước nóng ở hồ này mang một mùi hương không quá nồng, nhẹ nhàng thấm vào từng thớ thịt trên người hắn, giống như một làn gió hương đằm thắm nhất của thế gian. Qua đi một khắc thì từ đoạn đường nọ xuất hiện một thân ảnh đang tiến tới, là Thượng Thiên Thiếu Khanh không một chút ngượng ngùng đứng ở trên bờ nhìn xuống. Nàng lúc này đã tẩy đi lớp trang điểm nhưng cũng không kém gì lúc đầu, vẫn xinh đẹp lãnh diễm, hai tay khoanh vào nhau nhìn Tô Thủy Nguyệt một lượt sau đấy liếm mép.
\- Thỏ nhỏ, không còn sợ nữa hay sao lại nhìn ta như vậy?
Tô Thủy Nguyệt giật mình thu lại tầm mắt, hắn vừa rồi đúng là đã nhìn chằm chằm Thượng Thiên Thiếu Khanh chẳng