Hai con tang thi lợi hại nhất đã chết, những con tang thi còn lại đều dễ xử lý, Hứa Giai Ninh cũng xách kiếm nhảy vào gia nhập với mọi người chém giết tang thi, coi như luyện tập thân thủ, quả nhiên hiện tại bọn chúng đã linh hoạt và khó đối phó hơn rất nhiều, tuy nhiên Hứa Giai Ninh vốn chém giết thành quen, xử lý chúng nó cũng không khó khăn lắm.
Nửa tiếng sau đám tang thi đã được tiêu diệt sạch sẽ, Hứa Giai Ninh nhíu mày suy tư, giống như bỏ quên cái gì đó.
Sau một hồi im lặng cô đột nhiên A lên một tiếng, khiến mọi người đều quay lại nhìn mình.
Hứa Giai Ninh ngại ngùng xua tay, rồi lén lút kéo Cố Tiêu và Vu Lâm lại gần nhỏ giọng nói: “Mau.
Chém đầu 2 con tang thi biến dị kia mang vào cho em.
Bí mật một chút, đừng khiến người khác để ý.”
Cố Tiêu và Vu Lâm khó hiểu nhìn cô nhưng cũng không hỏi nhiều, bọn họ đều biết cô nói gì, làm gì đều có lý do riêng của mình, cho nên chỉ yên lặng gật đầu đáp ứng mà không hỏi lại.
Đến khi trời tối, Cố Tiêu và Vu Lâm mới xách đầu của hai con tang thi đi vào đặt trên nền đất.
Hứa Giai Ninh khó nén hưng phấn, xoa tay nhìn hai cái đầu lăn lóc dưới chân, thế mà đột nhiên cảm thấy chúng nó cũng không khó nhìn lắm.
“Cố Tiêu.
Anh mở đầu nó ra đi.” Hứa Giai Ninh ngồi xuống, chỉ cái đầu bị cháy đen thui.
Đây là con tang thi hệ hỏa cấp 1 kia.
Hai anh em nhà họ Vu kinh ngạc nhìn Hứa Giai Ninh giống như không hiểu vì sao cô đưa ra yêu cầu như vậy, chỉ có Cố Tiêu nghe cô nói xong lập tức cầm kiếm bổ đôi đầu con tang thi ra.
Hứa Giai Ninh nhìn bộ óc bắn ra tung tóe có chút chán ghét mà nhăn mặt, cô vội vàng cầm thanh kiếm của mình gạt gạt mấy thứ trong não tang thi ra tìm kiếm.
Khoảng một phút sau Hứa Giai Ninh gẩy ra một viên thủy tinh màu đỏ chỉ bé bằng viên bi ra, trước sự tò mò của ba người.
“Cái gì vậy?” Vu Lâm nhíu mày nhìn viên thủy tinh dưới đất.
“Là thứ tốt.” Hứa Giai Ninh kinh hỉ, cười rộ lên, cô lấy găng tay ra đeo vào rồi nhặt viên bi lên, nghĩ nghĩ lại lấy chai nước ra rửa nó sạch sẽ, sau đó đặt vào lòng bàn tay của Cố Tiêu.
Cố Tiêu ngẩn người nhìn viên thủy tinh màu đỏ xinh đẹp an tĩnh nằm trong lòng bàn tay mình.
“Anh nắm tay lại đi.
Thử cảm nhận năng lượng dao động bên trong xem.” Hứa Giai Ninh nhắc nhở hắn.
Cố Tiêu chậm chãi nắm chặt tay, nhắm mắt cảm nhận, quả nhiên phát hiện ra một nguồn năng lượng quen thuộc từ viên bi.
Hắn mở mắt kinh ngạc nhìn cô.
“Cảm nhận được phải không? Vậy anh thử hấp thu nó đi.
Làm như cách vừa rồi nhưng hãy dùng tinh thần lực nhẹ nhàng phá vỡ lớp vỏ bên ngoài, rút đi năng lượng của nó rồi từ từ chuyển hóa vào cơ thể.”
Cố Tiêu lập tức làm theo, vài giây sau hắn mở mắt, xòe bàn tay ra, viên thủy tinh đã biến mất chỉ còn bột phấn trắng phát tán trong không khí.
Vu Lâm và Vu Hiểu Lam kinh ngạc nhìn bàn tay hắn, rồi quay sang chờ Hứa Giai Ninh giải thích.
“Thứ vừa rồi được gọi là tinh hạch.” Hứa Giai Ninh mỉm cười giải đáp cho mọi người.
“Tinh hạch? Là thứ gì?” Vu Hiểu Lam khó hiểu.
“Sau khi mạt thế sảy ra, bởi vì nhiều loại nguyên nhân mà con người bị năng lượng từ trường lây nhiễm, sau đó sẽ xuất hiện những hình thái biến hóa khác nhau, đó chính là dị năng.
Đương nhiên cả động vật, thực vật hay tang thi đều như vậy cả.”
“Nếu như tang thi dựa vào thịt sống để bổ sung năng lượng, thì dị năng giả chúng ta lại có thể tăng cường dị năng bằng tinh hạch trong não chúng.
Như vậy đã định sẵn tang thi và loài người đứng ở hai đầu chiến tuyến, tang thi ăn thịt con người để mạnh hơn, con người lại tiêu diệt tang thi, lấy tinh hạch của chúng nó để tăng cấp.”
Ba người kinh ngạc nhìn cô.
Hóa ra dị năng có thể tiến giai theo cách này.
“Cố Tiêu, anh có cảm nhận được năng lượng dao động khác trước không?” Hứa Giai Ninh nhìn hắn dò hỏi, cô cũng chỉ mới đọc qua lý thuyết chứ chưa tận mắt nhìn thấy hay sử dụng, rất khó để phán đoán.
Cố Tiêu nhắm mắt cảm nhận, nguồn năng lượng nhỏ ban nãy đi vào, dung hòa với nguồn năng lượng sẵn có trong cơ thể hắn, đích thực đã có sự thay đổi nhưng không rõ rệt.
Cố Tiêu nói lại cảm nhận của mình, Hứa Giai Ninh gật đầu phỏng đoán.
“Có lẽ do cấp bậc của nó quá thấp cho nên không