Ngày hôm sau trời quang mây tạnh.
Hứa Giai Ninh mở mắt, thở ra một ngụm trọc khí, cô khẽ xoay cần cổ cứng đơ do ngồi xếp bằng tu luyện cả đêm.
Hứa Giai Ninh nhắm mắt cảm nhận tình huống xung quanh, hiện tại cô đã có thể cảm nhận mọi vật thể trong phạm vi một nghìn mét.
Đây là do tinh thần lực của cô vừa đột phá cấp hai.
Hơn nữa có linh thủy tẩy kinh phạt thể, Hứa Giai Ninh phát giác cơ thể cô được cường hóa tốt hơn gấp mấy lần, cầm vật nặng, đi đường lâu, đều không có cảm giác mệt mỏi.
Hơn nữa đôi tai và đôi mắt trở nên vô cùng nhạy bén.
Giống như hiện tại cô có thể nghe rõ ràng phòng bên cạnh nói gì nếu tập chung tinh thần lực.
Hứa Giai Ninh bước xuống giường làm vệ sinh cá nhân đơn giản, cô lấy bánh bao trong không gian ra ăn sáng rồi xuống thanh toán tiền phòng.
Ngày hôm nay Hứa Giai Ninh dự định trở về thành phố kiểm tra xem vật tư đã được đưa tới nhà kho chưa, hơn nữa cô đã giao hẹn với bà chủ tiệm bánh bao sẽ đến lấy hàng.
Trên đường về Hứa Giai Ninh ghé vào một trang trại bò giống, mua mấy con bò sữa thả vào không gian sau đó quay lại vườn hoa quả lấy mấy bao hạt giống quý hiếm đã nhờ ông chủ tìm giúp rồi lên cao tốc trở về thành phố.
Lúc tới nhà kho, Hứa Giai Ninh hơi sửng sốt, nhà kho này là cô nhờ ông chủ ở chợ Sỉ Đông Hoa thuê giúp.
Cô còn giao thêm tiền để ông ta mời người giúp cô kiểm kê và nhận tất cả vật tư mà cô đã đặt.
Không nhờ diện tích nhà kho này rất lớn.
Hứa Giai Ninh bước xuống xe, một người đàn ông vội vàng bước tới.
“Xin chào.
Cô là cô Hứa phải không?” Người đàn ông giơ tay ra bắt tay với cô rồi tự giới thiệu: “Tôi là Ngô Lâm, được lão Vương tìm tới giúp cô nhận hàng.
Cô có muốn vào trong xem luôn không? Sổ sách tôi đều để bên trong.”
Không cần.
tôi nghĩ sẽ không có gì sai sót đâu.
Tôi tin tưởng năng lực nhìn người của Chú Vương.
Cảm ơn anh.
Anh vất vả rồi.”
“Không dám nhận.” Người thanh niên ngại ngùng xoa xoa đôi tay vào nhau, được Hứa Giai Ninh khích lệ liền buông lỏng tinh thần, nụ cười cũng chân thành hơn.
Hai người đi dạo quanh nhà kho một vòng, vừa đi Ngô Lâm vừa giới thiệu tỉ mỉ từng lô hàng do những nơi nào cung cấp.
Hứa Giai Ninh gật đầu vừa lòng, cách làm việc của Ngô Lâm vừa khoa học vừa đơn giản nhưng lại vô cùng đỡ việc.
Hàng hóa trong kho về cơ bản đã khá nhiều, nhưng thời gian còn lại để không, tích cóp thêm cũng chẳng mất gì.
Hứa Giai Ninh cô không có ba đầu sáu tay, nếu có anh ta giúp đỡ chắc chắn cô sẽ an nhàn hơn nhiều.
Nghĩ vậy Hứa Giai Ninh liền mở lời:
“Tôi còn muốn tìm thêm nhiều hơn các loại hàng hóa đa dạng nữa, thế nhưng tôi không có thời gian tự mình đi xem.
Ngô Lâm.
Anh có thể giúp tôi thu gom không?”
Ngô Lâm kinh ngạc nhìn cô, trầm ngâm một lúc anh ta do dự hỏi: “Tôi có thể hỏi cô mua nhiều hàng hóa như vậy để làm gì không?”
“Tôi định mở chuỗi siêu thị cung ứng hàng hóa ở một số tỉnh lỵ, giai đoạn này tôi hơi bận rộn tìm kiếm mặt bằng phù hợp, không có thời gian tự mình