An bài xong xuôi hết mọi thứ, Hứa Giai Ninh gần như thở phào một hơi, bởi vì liên quan tới việc phải liên tục thu vật tư Ngô Lâm mua được vào không gian nên Hứa Giai Ninh không dám đi quá xa khỏi thành phố.
Cũng may những thứ cần chuẩn bị đều đã hòm hòm rồi, mà bản thân cô cũng cần thời gian gấp rút luyện tập nâng cao tinh thần lực và để chỉnh đốn lại không gian.
Vừa tiến vào không gian, Hứa Giai Ninh vô cùng kinh ngạc khi thấy mấy chậu hoa cô thử ươm mầm đã mọc thành cây nhỏ, tuy còn là cây non nhưng với tốc độ một ngày mà đã cao như vậy, quả thực rất không khoa học.
Cô nhanh chân đi về phía khu đồi sau căn nhà gỗ, quả nhiên hơn một trăm gốc cây ăn quả đều đã nảy mầm từ bao giờ, thậm chí còn cao đến đầu gối cô.
Hứa Giai Ninh ngồi xổm xuống sờ thử lên thân cây, cảm nhận được sức sống mãnh liệt trên từng kẽ lá.
Với tốc độ này có lẽ một chỉ nửa tháng sau là cô có hoa quả để ăn đúng không?
Nghĩ vậy Hứa Giai Ninh lập tức hưng phấn trồng thêm thật nhiều loại cây khác nhau, cô còn làm một chiếc giàn lớn để dây nho có thể leo lên được.
Trước mảnh sân sau nhà gỗ, Hứa Giai Ninh mở rộng, làm thành từng luống đất, cô reo hạt, ươm mầm đủ các loại rau củ quả.
Trong tiểu thuyết có viết sau khi mạt thế sảy ra, xác chết hư thối chứa virus sẽ ngấm vào trong đất và nước, khiến tất cả hệ sinh thái đều bị ô nhiễm nghiêm trọng, không chỉ động vật, thực vật cũng sẽ phát sinh biến dị chủ động tấn công con người.
Hứa Giai Ninh cần chuẩn bị đầy đủ số lượng lớn nông sản, như vậy mới có thể yên tâm về vấn đề cân bằng sức khỏe, nào có ai ăn thịt cá mãi được phải không.
Vừa nghĩ Hứa Giai Ninh vừa đi tới hồ nước, mặt hồ trong vắt mơ hồ có thể nhìn thấy đám tôm cá đủ các chủng loại tung tăng bơi lượn trong nước, dường như chúng chẳng cần thức ăn gì cả, cũng không ăn thịt lẫn nhau, chỉ ngoan hiền bơi qua bơi lại trong hồ.
Hứa Giai Ninh suy ngẫm.
Nếu như có thể nuôi thủy sản, vậy… hải sản chắc cũng có thể nuôi nhỉ.
Nhìn diện tích không gian vẫn còn rất lớn, cô liền ấp ủ kế hoạch đào một cái hồ lớn chứa nước biển vào thử nuôi cấy hải sản.
Thế nhưng với sức lực hiện giờ của mình, Hứa Giai Ninh không thể một sớm một chiều mà đào xong một cái hồ lớn được, mỗi ngày sẽ đào một chút, cũng coi như luyện tập tinh thần lực luôn.
Tuần kế đó Hứa Giai Ninh chỉ thỉnh thoảng ra ngoài mỗi ngày để nhận đúng số lượng đồ ăn sẵn từ các nhà hàng ăn uống đã đặt trước, đi mua lẻ thuốc men và xăng dầu.
Cô khéo léo thay đổi quần áo, kiểu tóc, đeo khẩu trang và mắt kính để người ta không quá chú ý tới việc một cô gái thường xuyên ghé qua mua số lượng