Hasegawa Rina giật mình.
Nàng không dự đoán được Nakahara Chuuya sẽ như vậy nghiêm túc mà khích lệ nàng, không hề có một chút bóng dáng của “Đáng giận nhà tư bản”…… Không hổ danh người tốt của tổ thiết kế! Nghe được giọng điệu thành khẩn của thiếu niên, nàng yên lặng lau sạch nước mắt cá sấu.
Mẹ nó, sao lại tự nhiên cảm thấy áy náy thế này!
Nàng không phải thiết huyết vô tình kẻ báo thù sao?!
…… Tuy rằng cũng chẳng có thù gì cần báo?
Trên trán Hasegawa Rina vẫn còn có thể cảm nhận được chút độ ấm còn vương lại từ ngón tay của Nakahara Chuuya, nàng mơ mơ màng màng mà tưởng: Hay là thôi bỏ cuộc đi, không báo thù gì nữa, đi công lược Nakahara Chuuya cũng được……
Ý nghĩ chưa hoàn toàn hiện lên, nàng đột nhiên bừng tỉnh.
Trong đầu nàng lại lặp lại chiếu phim từng màn về những ký ức công lược thất bại từ những luợt chơi trước, vì vậy đánh mất ý tưởng nguy hiểm “Hay lại đi route yêu đương một lần nữa”.
Nàng xúc động mà nhắc nhở chính mình: Đừng đi xa quá nha ta ơi! Ngươi căn bản không phải là người có thể đánh đến kết cục HE, cố quá thì cũng chỉ có thể quá cố mà thôi —— đầu tiên cứ cố gắng mà trở thành một cái bùn đen giang tinh* sung sướng thọc đao tạo nghiệp xong cái đã!
Đừng hỏi, trả lời chính là người chơi chúng ta không cần tình yêu.
Hasegawa Rina cảm xúc hạ xuống vài giây, liền tỉnh lại lên.
Tính tình của nàng có chút giống trẻ con, cảm xúc đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh, không dừng lại ở một cảm xúc nhất định quá lâu.
Thiếu nữ không nói chuyện, tròng mắt xinh đẹp hơi cong cong, nụ cười tươi tắn thuần khiết.
Nàng thoạt nhìn ngoan ngoãn cực kỳ, giống như một đóa hoa mềm mại không góc cạnh.
Trên thực tế, thiếu nữ đang cười kia, lại là một cỗ máy giết người.
Nakahara Chuuya cũng không sợ hãi hai mặt tương phản của nàng.
Thân là chiến lực trần nhà của tổ chức Mafia Cảng, hắn xác thật có năng lực trấn áp Hasegawa Rina dễ như trở bàn tay, cho nên thứ mà hắn phun tào là: Trông ngoan ngoãn đến mức này, nàng thực sự có tất cả những tố chất cơ bản nhất mà một công cụ người nên có.
Đem ra so một chút với tên Akutagawa ba gai* ở tổ bên kia……
Nakahara Chuuya nháy mắt thoải mái.
Độ trung thành không thua Akutagawa, đã thế lại còn không cần phải lao tâm lao lực dạy dỗ nàng…… Không hiểu sao, hắn lại cảm thấy, so tính cách cấp dưới thì hắn thắng Dazai Osamu một ván.
Cảm thấy hả hê, điểm hảo cảm của Nakahara Chuuya cứ “tích, tích, tích” tăng lên.
Đương nhiên, đã tắt thông báo・ Rina không biết gì cả.
Nàng để ý một vấn đề khác.
“Nakahara đại nhân, người đã cứu ta là……?”
“Là nhân viên của bên Cơ quan Thám tử Vũ trang.” Nakahara Chuuya hơi hơi nhăn mày.
Quan hệ giữa hai bên Mafia Cảng và Cơ quan Thám tử Vũ trang tương đối vi diệu, vừa là địch cũng vừa là bạn, lập trường không giống nhau, nhưng lại đều cùng có một mục tiêu là “Bảo hộ Yokohama”, dăm ba câu cũng không thể giải thích rõ ràng quan hệ của hai bên.
Tóm lại, bình thường thì kiềm chế lẫn nhau, ngẫu nhiên hợp tác với nhau.
Hasegawa Rina nghe thấy được hai cái tên quen thuộc.
“Edogawa Ranpo.”
“Yosano Akiko.”
Hasegawa Rina:……?
# thế giới nhỏ như vậy sao #
……
Nói thật, ý tưởng cùng Dazai Osamu đường đường chính chính PK, xuất phát từ cảm giác không muốn thất bại, chỉ là muốn ăn miếng trả miếng, cho hắn biết sự lợi hại của người chơi.
Đó là đối với Dazai Osamu.
Còn đối với Edogawa Ranpo, nàng thật sự mê mang, không biết làm sao cho đúng.
Quãng thời gian nàng tiếp xúc với thám tử lừng danh, thật sự không có gì để chê.
Tính tình của Edogawa Ranpo có hơi chút “Duy ngã độc tôn”.
Tuy vậy hắn vẫn nguyện ý chia sẻ đồ ăn vặt cho nàng, đọc mấy tài liệu lặt vặt cùng nàng, cùng nhau xem những chương trình dành cho trẻ em…… Rõ ràng hết thảy đều theo đúng hướng, nhưng kết cục lại nhận được “Không thể kết duyên” BE!
Hasegawa Rina đến nay vẫn cảm thấy gan đau.
Phảng phất đột nhiên bị bạn qua mạng cho ăn block.
Ngoài ngẩn ngơ, cũng chỉ có ngẩn ngơ.
Nàng không hiểu a! Rốt cuộc nhân vật trong trò chơi này suy nghĩ cái gì? Vì sao lại cho rằng nàng không yêu hắn? Ý chí tìm kiếm đáp án sôi sục —— trong đó nhất định có cốt truyện ẩn!
Hasegawa Rina ngo ngoe rục rịch.
Lúc ban đầu, kế hoạch của nàng là, cố gắng làm việc, kiếm thật nhiều tiền, mua tất cả đồ ăn vặt mà Edogawa Ranpo thích trước hắn, tạo nên mối quan hệ cạnh tranh không lành mạnh giữa nàng và Edogawa Ranpo, làm Edogawa Ranpo tức giận đến độ muốn trùm bao tải đánh nàng.
Giờ phút này, biết được thanh niên là “ Ân nhân cứu mạng” của nàng…… Nàng do dự.
Route của danh trinh thám, là route mà nàng chơi thoải mái vui sướng nhất.
Cố ý đoạt đồ ăn vặt của Edogawa Ranpo, sẽ làm ấn tượng về nàng của các nhân viên của Cơ quan Thám tử Vũ trang trở nên không tốt đi…… Tuy rằng chính thân phận “Nhân viên Mafia Cảng” cũng đã là một cái debuff* rồi.
Thiếu nữ hồi ức lại về những đoạn CG ấm áp của nàng và Cơ quan Thám tử Vũ trang ở những lượt chơi trước, bỗng dưng thoải mái.
…… Thôi kệ đi.
Tình bạn bền vững thiên trường địa cửu! Không cần có yêu với đương gì ở đây!
Hãy cứ coi lượt chơi này là lượt chơi để nàng kết bạn cùng Ranpo đi.
Nhưng, nếu có cơ hội.
Nhất định phải hỏi rõ ràng “Yêu hay không yêu” là chuyện như thế nào!
……
Nakahara Chuuya là một người cấp trên tận tình, săn sóc.
Không chỉ có giúp nàng thanh toán phí trị liệu cho Yosano Akiko, phí nằm viện một ngày, còn đưa nàng đi lấy máu, dự trữ sẵn ở bệnh viện để dự phòng, xong tất cả mới đưa nàng lên xe: “Nhà ngươi ở……?”
Hasegawa Rina nhanh chóng lật tung giao diện thông tin nhân vật.
“…… Ta ở trong khu ký túc xá của nhân viên.”
Nàng