Một năm nay, Từ Thận đã học được rất nhiều thứ từ Thư Nhiên, nghe vậy cũng không cảm thấy Thư Nhiên cố ý giễu cợt mình, mà là rất nghiêm túc gọi một tiếng: " Thầy Thư."
Giọng nói của hắn gợi cảm dễ nghe, mỗi lần hắn gọi Thư Nhiên đều rất dịu dàng trầm ấm, ở trong không gian nhỏ kín trên xe, giọng nói này truyền đến tai Thư Nhiên, Thư Nhiên lập tức đỏ mặt.
Cậu tự kiểm điểm, thế mà mình lại nghĩ tới mấy thứ quỷ dị.
Không được.
"Thầy Thư dạy anh đi.
" Từ Thận chú ý tình hình đường xá phía trước, không để ý tới trong lòng đối phương đang gợn sóng khi nghe “Thầy Thư”, biểu tình của hắn rất nghiêm túc: "Em rất hiểu về kiến thức tài chính đúng không?"
Thư Nhiên sửng sốt, muốn nói, lấy bối cảnh và kinh nghiệm của em đã từng trải qua, còn cần hỏi em có giỏi về kiến thức tài chính hay không à?
Nhưng Từ Thận hỏi khiến cho tâm tình cậu rất phức tạp.
Cảm giác Từ Thận cách bí mật cuối cùng của cậu chỉ còn lại một tầng giấy cửa sổ chưa đâm thủng.
Đâm hay không đâm thủng phụ thuộc vào chừng mực của Từ Thận, loại cảm giác nán lại ngoài cửa không vào có hơi lằng nhằng.
"Cũng may, " Thư Nhiên suy nghĩ một hồi trả lời: "Có chút hiểu biết về chuyên môn, có thể bên cạnh giúp anh học tập."
"Vậy là đủ rồi." Từ Thận cong khóe miệng.
Hai người đi tới hiệu sách, Từ Thận trước tiên đi xem sách của Thư Nhiên, vẫn là bày ở nơi dễ thấy nhất, bán chạy như cũ, hắn hài lòng quay đi, tìm những cuốn sách hữu ích trên kệ sách thực dụng.
Không nhất thiết phải là tài chính, thấy thấy hứng thú với cuốn nào thì lấy cuốn đó.
Thư Nhiên cũng giúp sàng lọc, đối với thời đại này mà nói, sách nào hữu dụng vô dụng,cậu cũng có thể đánh giá sơ bộ.
"Thư Nhiên." Từ Thận gọi.
"Hả?" Thư Nhiên xoay người, khoảng cách giữa các giá sách tương đối hẹp, suýt chút nữa được Từ Thận ôm trọn trong lòng.
“Em có bao giờ nghĩ đến việc quay lại trường để học không?” Từ Thận giơ cao một tay, ngón tay lướt qua những cuốn sách ở kệ trên cùng hỏi Thư Nhiên.
"Không có." Thư Nhiên lắc đầu.
"Tại sao?" Từ Thận rất kinh ngạc, rũ mí mắt xuống: "Anh còn tưởng em rất thích đọc sách.
"Không học cấp ba là bởi vì không có điều kiện, bây giờ có điều kiện rồi hắn muốn ủng hộ Thư Nhiên tiếp tục việc học, nếu Như Thư Nhiên muốn.
"Bởi vì em không cần, " Thư Nhiên nói, cảm thấy lời tiếp theo mình nói rất có tính đột phá, lại nói thẳng với Từ Thận: "Nói một câu đại nghịch bất đạo, em nói đọc sách có ích, không phải nói kiến thức ở trường có ích, chẳng qua là bằng cấp có ích mà thôi, đối với người không có hoàn cảnh cùng kinh nghiệm mà nói, đọc sách là một lối thoát không tệ, nhưng đối với em thì không phải, em không cần đi con đường này cũng có thể ổn định cuộc sống."
Từ Thận quên cả tìm sách, nhìn chằm chằm Thư Nhiên, cái con người còn trẻ tuổi này lời mà không kinh động được lòng người thì có chết cũng không nguôi, hoàn toàn ngoài dự liệu của hắn.
Ở kiếp trước, Thư Nhiên luôn đạt thành tích xuất sắc, ở tuổi 21, cậu là sinh viên thạc sĩ của một trường đại học danh giá top 2, hào quang học bá đi theo cậu nửa đời người, cậu cảm thấy mình đã không còn thiếu vinh dự mà tấm chứng chỉ kia mang đến.
"Em có năng lực ổn định cơ thể và tư tưởng," Thư Nhiên bình tĩnh nói, “Trong lòng em, em đã tốt nghiệp rồi.”
Câu "ổn định cơ thể và tư tưởng" của Thư Nhiên quả thực khiến Từ Thận phải nhẩm lại nhiều lần, rất kinh diễm.
Trong quá trình Từ Thận hồi tưởng, bất giác hít vào một hơi, hắn đã từng cảm thấy có thể ôm Thư Nhiên ngủ đã rất hạnh phúc, không cần tâm linh hòa hợp, hiện tại hắn phát hiện thân thể và linh hồn cùng hòa hợp là sự tận hưởng tối thượng.
Chỉ nghĩ đến thôi cũng khiến người ta nổi da gà.
"Được rồi, thầy Thư " Từ Thận ngọt ngào nói, cười tiếp tục tìm sách: "Anh cũng sẽ nỗ lực, nỗ lực tốt nghiệp sớm."
Thư Nhiên sờ sờ lỗ tai hơi nóng, người này đột nhiên chăm chỉ học tập, vì sợ bị cậu bỏ lại phía sau sao?
"Vậy anh cố lên." Thư Nhiên cảm thấy ngọt ngào, cậu muốn nói với Từ Thận, anh trông thật đẹp trai khi cố gắng đến gần em, ở hiệu sách mà muốn bổ nhào vào anh luôn.
Lý tưởng sung túc, hai người mua một đống sách về, chuyển mấy quyển tiểu thuyết 18+ trên giá sách nhỏ trong nhà đi, bỏ vào đó những cuốn sách chuyên ngành dự định mỗi ngày có thời gian sẽ đọc.
Có nên nói hay không, Thư Nhiên rất lo lắng những sách này sẽ xám xịt, chậc, phần lớn đều rất khó đọc, cậu cũng không dám cam đoan mình có thể đọc được.
"Anh Thận, sách chuyên ngành tương đối nhàm chán lại tối nghĩa, anh thật sự không thích đọc thì cũng đừng ép mình." Thư Nhiên thật sự không quan tâm người đàn ông của mình biết nhiều hay ít, 10 người đàn ông có tiền thì 9 tên thành đểu cáng.
Từ Thận rất lo lắng, thật sự tối nghĩa như vậy à?
Trở về nhanh chóng mở sách ra đọc, không sao, ngoại trừ một số từ vựng không hiểu, chỉ cần hỏi Thư Nhiên là hiểu được.
"Cũng không có tối nghĩa nhiều, thiếu chút nữa bị em hù dọa rồi." Từ Thận lười biếng cầm sách vở, tựa vào đầu giường chậm rãi đọc.
"Anh không thấy tối nghĩa à?" Thư Nhiên hỏi: "Anh có hiểu không?"
Từ Thận gật đầu: "Không tối nghĩa, có thể hiểu được.
”
Đây không phải là chuyện có thể nhận mặt chữ là được.
Thư Nhiên không tin, lại gần xem với Từ Thận, cậu liền nêu ra một số vấn đề trên trang này: "Vậy anh giải thích về vốn liếng thị trường xem."
Từ Thận: "Tất cả các tổ chức và giao dịch liên quan đến cung và cầu vốn dài hạn đều là thị trường vốn."
Xì, đúng rồi, Thư Nhiên lại đặt ra câu hỏi tiếp theo: "Vậy tài trợ chứng khoán là gì?"
"Điều này không đơn giản.
" Từ Thận ngáp: "Phát hành cổ phiếu để huy động vốn, sau này doanh nghiệp của chúng ta làm lớn cũng có thể làm như vậy, có vốn có thể tiếp tục làm lớn, dòng vốn không ngừng, sử dụng tiền của người khác để làm kinh doanh cho chính mình."
Thư Nhiên giống như nhìn quái vật nhìn Từ Thận: "Được rồi, vậy anh tiếp tục đọc đi."
Trời ơi, đây có phải là gen cường đại không?
Quả nhiên hổ phụ sinh hổ tử, cha nào con nấy.
Nếu Từ Thận sinh ra trong một gia đình bình thường và đầy đủ, nhất định sẽ là con nhà người ta, học bá, một nam thần của trường có cả tài năng và ngoại hình.
Đương nhiên hiện tại cũng không tệ, không câu nệ không kiềm chế, sinh ra tính cách sắc bén góc cạnh, hắn mê hoặc ai thì khỏi nói.
Thư Nhiên vừa viết sách mới vừa nghĩ, đợi qua một thời gian rảnh rỗi, có thể đi gặp mấy vị giáo sư chuyên gia về phương diện này.
Song song cố gắng đến đêm khuya, thỉnh thoảng nói vài câu, bầu không khí làm cho người ta cảm thấy an tâm vững vàng, có loại tư vị rất khác.
Bỗng nhiên Từ Thận ngáp một cái, sau đó vứt bỏ quyển sách trong tay, đứng dậy đi rửa mặt, sau khi trở về thì dùng chiếc cằm bóng loáng cọ cọ lỗ tai Thư Nhiên: "Anh cạo râu rồi, có trơn không?"
"Trơn" Ngón tay Thư Nhiên kẹp bút, trở tay sờ một cái.
"Muốn hôn em." Từ Thận trượt tay xuống.
Hôm nay đã muộn, không thích hợp giày vò nhau nữa, nhưng có thể hôn lẫn nhau.
(*69 đó ạ =))))
Thư Nhiên cắn khóe miệng, đầu ngón tay lưu luyến cằm của cái con người đẹp trai kia: "Anh hôn trước hay em hôn anh trước? ”
"Không thể cùng nhau sao?" Từ Thận cẩn thận cất cây bút trong tay cậu đi, ôm lấy cậu đi qua, trước tiên hôn một cái làm nóng tình hình, bằng không ít nhiều vẫn có chút xấu hổ.
Kết hôn được một năm, số lần hai người bọn họ "hôn" lẫn nhau chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, không phải vì mùi vị không ngon mà vì quá xấu hổ, ngay cả loại vua ăn mặn như Thư Nhiên cũng sẽ đỏ mặt tía tai.
"Hôm nay chơi lớn như vậy à." Còn đang chuẩn bị, Thư Nhiên đã cảm thấy tim đập như sấm, ngoài miệng nói vậy, nhưng cậu rất tự giác tìm vị trí của mình.
Thật xấu hổ, nhưng hạnh phúc…
Cứ sa ngã thôi.
Khuyết điểm duy nhất của việc "hôn" lẫn nhau, chính là không nhìn thấy khuôn mặt của nhau, Thư Nhiên thật sự rất thích nhìn khuôn mặt của Từ Thận, toàn bộ quá trình từ khắc chế đến mất khống chế.
Nếu có máy tính, Thư Nhiên cảm thấy ổ cứng của mình nhất định chứa đầy những đoạn phim ngắn của Từ Thận, thỉnh thoảng cậu lại lấy ra thưởng thức.
Hôn xong, hai người chen chúc trong toilet, hai người đều có vài phút không nhìn nhau mới từ từ khôi phục bình thường.
"Anh Thận," Thư Nhiên khó hiểu: "Những chuyện nên làm không nên làm đều đã làm rồi, sao mỗi lần làm như vậy chúng ta đều ngại ngùng vậy chứ?"
"Anh cũng không biết." Từ Thận cười nói.
Thư Nhiên xoa xoa gò má cực kỳ đau nhức, vấn đề không nghĩ ra thì không nghĩ nữa, ngủ.
*
Ở Nam thị, đơn vị của Thư Nhiên e rằng là đơn vị cá