"Chúng ta ở bên nhau đi," Giang Phàm đưa tay về phía cô: "Anh đã yêu em từ lần đầu tiên nhìn thấy em, anh muốn bảo vệ em, cho em một mái nhà hạnh phúc."
Lương Giai Nghi được rất nhiều người trong và ngoài trường theo đuổi, trong đó không thiếu phú hào cùng phú nhị đại, nhưng lúc bọn họ theo đuổi cô, ánh mắt đều trầ.n trụi muốn lợi dụng cô, nào có loại này…
"Cách anh theo đuổi con gái thật đặc biệt..." Lương Giai Nghi cắn môi cười rộ lên, không suy nghĩ bao lâu, cô ngượng ngùng đặt tay mình vào tay Giang Phàm: "Thật ra lúc đầu em cũng có cảm tình với anh, anh mặc âu phục màu trắng… trông như một bạch mã hoàng tử."
Giang Phàm cười, nắm lấy tay Lương Giai Nghi, kéo đối phương vào trong lòng: "Anh là bạch mã hoàng tử của riêng em."
"Ừm." Lương Giai Nghi không nói, ngoại trừ rất giống bạch mã hoàng tử, còn rất sạch sẽ, có một loại tính trẻ con.
"Vậy...! Em có phiền khi phải gả về đại lục không? "Giang Phàm là người thực tế, thành thật nói: "Có lẽ đại đa số thời gian em sẽ ở bên đó với anh, nhưng bên này còn có công việc, cách vài ba ngày cũng có thể về bên này."
"Đều được." Lương Giai Nghi vui vẻ dựa vào vai hắn, sau đó hỏi: "Mọi người muốn làm ăn ở đây sao?"
"Xem ý của bọn họ đã, hẳn là có." Giang Phàm không xác định, thật ra hắn vẫn có thể duy trì trạng thái công tử không ăn khói lửa nhân gian này,tất cả đều là nhờ có đồng sự đi đầu, xem như được cả nhóm ưu ái, Trần Khải còn vất vả hơn hắn nhiều.
Im lặng một lúc, Lương Giai Nghi vui buồn lẫn lộn hỏi: "Có ai phản đối chúng ta ở bên nhau không? Sau tất cả, em...!Chỉ là một cô gái bình thường.
”
"Em còn bình thường?" Giang Phàm sờ sờ đầu cô: "Em tự tin chút đi, bọn anh không phải loại người nhìn điều kiện cưới vợ.
”
Chị dâu nhà anh Sâm lúc đầu cũng khá bình thường đó, hiện tại còn không phải là bà chủ uy phong lẫm liệt hay sao, muốn bao nhiêu thủ đoạn có bấy nhiêu thủ đoạn, muốn bao nhiêu danh vọng thì có bấy nhiêu.
"Nghe lời anh." Lương Giai Nghi ôm lấy bạn trai cười rộ lên.
Giang Phàm nâng khuôn mặt bạn gái lên.
Họ có nụ hôn đầu tiên trên nóc nhà bên bờ biển, dưới bầu trời đầy sao.
Sáng hôm sau, Lương Giai Nghi thức dậy bên cạnh Giang Phàm, dùng đuôi tóc đánh thức đối phương: "Anh Phàm, anh có cảm thấy em ngu ngốc không? ”
"Chào buổi sáng," Giang Phàm duỗi người, đuổi đi cơn buồn ngủ mới ôm bạn gái nói: "Nếu đối tượng là anh thì không ngốc, nếu không phải anh vậy quả thật rất ngốc.
”
"Xem anh tự luyến kìa." Lương Giai Nghi trêu chọc hắn.
"Anh nói thật." Giang Phàm cười bò dậy, nhìn đồng hồ báo thức ở đầu giường: "Không còn sớm nữa, dậy thôi, anh đưa em về."
"Về đâu?" Lương Giai Nghi che chăn trước ngực hỏi.
"Về nhà em, gặp bố mẹ em." Giang Phàm mặc quần áo, đeo dép vào giúp cô: "Em không muốn sao? Em không muốn chịu trách nhiệm với anh hả! ”
Lương Giai Nghi nằm trên giường cười, mái tóc đen dài xõa tung trên gối, khiến khuôn mặt cô trông giống như một bông sen rực rỡ.
Lại nói tiếp, nhân duyên của mấy huynh đệ bọn họ đều nhanh như vậy đấy, thích chính là thích, sau đó kết hôn với tốc độ ánh sáng.
Thư Nhiên gọi điện thoại cho Giang Phàm hỏi: "Có muốn đến bãi biển riêng chơi không? Lái du thuyền.”
Giang Phàm rất động lòng: "Lần sau còn đi không? Hôm nay anh không rảnh.
”
"Sao thế?" Thư Nhiên vuốt ve chó cưng của Từ Thận hỏi.
Lông chó rất mượt, giống như một vải lụa vậy!
"Đi cầu hôn.", Giang Phàm đắc ý nói: "Anh sắp cưới vợ rồi, em chuẩn bị tiền đi."
"Chậc chậc, hôm trước còn nói cứ từ từ, đúng là đàn ông." Ngoài miệng Thư Nhiên chửi bới, trong lòng lại vui vẻ: "Vậy anh đi đi, lần sau mọi người cùng đi.
”
"Hai người đàm phán thế nào rồi?" Giang Phàm hỏi.
"Bây giờ anh còn có tâm tình quản cái này à?" Thư Nhiên không muốn trì hoãn thời gian của hắn: "Mau đi đi, đừng để người ta chờ sốt ruột."
Nói như vậy, những chuyện này Giang Phàm cũng không nhúng tay vào được.
"Được rồi." Giang Phàm cúp điện thoại, Thư Nhiên và Từ Thận luôn quan tâm hắn như vậy.
Ba mẹ Lương Giai Nghi đều là lãnh đạo doanh nghiệp tư nhân, công ty tuy không lớn nhưng cũng có thể coi là một gia đình trung lưu, cả 2 đều dốc hết 100% tâm sức cho con cái.
"Ba mẹ em không phải là loại người bảo thủ, anh không cần phải lo lắng họ không thích anh." Lương Giai Nghi lấy chìa khóa ra vừa mở cửa, vừa giới thiệu: "Chị em là bác sĩ, lựa chọn yêu đương với một người Bồ Đào Nha, bọn họ cũng cảm thấy OK.
”
"Gả ra nước ngoài sao?" Giang Phàm hỏi.
Lương Giai Nghi lắc đầu: "Phải xem chị ấy, gia đình em rất tôn trọng quyết định của con cái."
Giang Phàm mua rất nhiều thứ, nhờ vệ sĩ hỗ trợ chuyển vào, là hắn cố ý muốn mua.
Gặp bố mẹ vợ không tiêu tiền, vậy giữ tiền để làm gì?
Ba mẹ Lương Giai Nghi tan tầm về nhà, nhìn thấy đồ xa xỉ đầy nhà đều hoảng sợ, còn tưởng rằng mình vào nhầm nhà.
"Làm cái gì vậy, lại là phú hào nào đang theo đuổi Giai Nghi sao?" Mẹ Lương nói.
"Gửi tới tận nhà rồi" Ba Lương nói, "chắc chắn không phải là theo đuổi, mà mà đuổi tới tay rồi."
Trong phòng, đôi tình nhân nhỏ đang lật xem album ảnh nghe thấy động tĩnh, vội vàng đi ra gặp người lớn.
Vừa rồi ba mẹ Lương Giai Nghi còn rất lo lắng, sẽ nhìn thấy con gái dẫn về một người bạn trai tuổi không xứng, sau khi bọn họ nhìn thấy Giang Phàm, mới biết mình suy nghĩ nhiều, ánh mắt của con gái út cực kỳ cao.
"Ba mẹ." Lương Giai Nghi ôm cánh tay bạn trai nói: "Đây là bạn trai của con, tên là Giang Phàm, anh ấy là người đại lục, bọn con quen nhau khi anh ấy đến đây nghỉ dưỡng."
"Chào hai bác." Giang Phàm hơi cúi người chào hỏi.
"Ai, xin chào..." Ba mẹ Lương Giai Nghi sửng sốt một hồi mới phục hồi tinh thần nói: "Vậy sau này hai đứa chẳng phải sẽ yêu xa sao?"
"Thật ra không phải." Lương Giai Nghi cười nhìn Giang Phàm: "Con còn một học kỳ nữa là có thể ra trường, anh Phàm sẽ ở lại đây với con lúc con còn học."
"Đúng vậy, Giai Nghi không đi học nữa thì tụi con có thể kết hôn." Giang Phàm tay kia ôm vai bạn gái.
"Ồ được." Ba Lương chỉ vào ghế sofa: "Ngồi trước đi, chúng ta ngồi xuống từ từ nói chuyện."
"Được." Giang Phàm kéo bạn gái ngồi xuống.
Thông qua trò chuyện, cả hai bên đều biết đại khái về tình hình của nhau, điều này làm cho ba mẹ Lương cảm thấy không thể tin được, phản ứng đầu tiên của họ là lo lắng: cuộc hôn nhân này thực sự có thể thành công không?.
Đam Mỹ H Văn
Gia đình Giang Phàm quá tốt, cho dù bọn họ là trung lưu thì chênh lệch cũng rất lớn.
Còn có một nỗi lo, rằng con gái có quen được với cuộc sống bên kia hay không?
Giang Phàm thẳng thắn bày tỏ: "Bây giờ cháu cũng không dám nói, nếu như không quen thì lại nghĩ cách, dù sao cũng sẽ không để Giai Nghi phải chịu thiệt thòi.
”
"Chắc là sẽ quen thôi, em cũng đã từng đi du lịch nước ngoài, " Lương Giai Nghi nói: "Em cảm thấy khí hậu bên này đã đủ khó quen rồi…"
Chính thái độ này của Giang Phàm đã khiến ba Lương mẹ Lương cảm thấy hắn rất kiên định, không giống những thiếu gia chuyên ba hoa kia, nói còn hay hơn hát.
"Cũng đúng," mẹ Lương cười nói: “Các con thích nhau, đó mới là điều quan trọng nhất, những vấn đề khác có thể bàn bạc.”
Ba Lương cũng gật đầu, nhìn đồng hồ: "Bảy giờ rồi, không còn sớm nữa, ta đi nấu cơm trước! Mọi người ở lại nói chuyện.
”
"Trong nhà là bác nấu cơm sao?" Giang Phàm nhỏ giọng hỏi bạn gái.
"Đều có thể làm, thay phiên nhau đó." Lương Giai Nghi cười cười: "Em cũng biết nấu cơm, học của ba mẹ, còn có thể làm chút đồ ăn phương Tây.
”
"Đa tài đa nghệ." Giang Phàm nói.
Giang Phàm ăn cơm tối tại nhà bố mẹ vợ tương lai: "Ngày mai là cuối tuần, hai người có rảnh không? Có thể đến chỗ cháu ở bây giờ, coi như là xem chỗ ở của cháu và Giai Nghi sau này."
"Cũng được." Quá trình này rất đúng, biết gốc gác.
Buổi tối Giang Phàm trở về, liền gọi người thu dọn căn biệt thự cách vách Thư Nhiên.
ngày mai chuẩn bị chào đón bố mẹ vợ.
Mà bên nhà họ Lương, ba mẹ Lương Giai Nghi gọi điện thoại xong, cả hai đều lâm vào bán tín bán nghi, lại có một hơi hoảng hốt, bọn họ vừa rồi hỏi bạn bè có chút hiểu biết ở Đại Lục, biết được tình huống chính là, bạn trai của con gái vô cùng lợi hại ở Đại Lục, không kém gì hào môn ở Hồng Kông.
Chị gái lương Giai Nghi là Lương Giai Mẫn rất lý trí, không quá tin tưởng lời hứa của Giang Phàm, dù sao cũng chưa từng thấy người đàn ông giàu có nào có thể chung thủy với vợ.
Ngày hôm sau, cô đi cùng cha mẹ và em gái của mình