Thật ra từ tối hôm qua Quân Tiểu Nam đã lén quan sát, bộ lạc Châm này có tất cả là một trăm sáu mươi bốn người.
Nếu phân chia theo giới tính thì có chín mươi mốt nam giới và bảy mươi ba phụ nữ.
Nếu phân chia theo gia đình thì có ba mươi tám cặp vợ chồng, bốn mươi lăm người con, có mười bảy lão tổ tông cần phụng dưỡng, mười một cô nhi và có mười lăm người ở góa.
Nếu phân chia theo sức lao động thì có đến một trăm ba mươi người có thể lao động tay chân, ba mươi bốn người còn lại không phải người già thì cũng là trẻ nhỏ.
Trên thực tế, thông qua dân số có thể dự đoán sự phát triển trong tương lai của bộ lạc không mấy lạc quanKhá nhiều tộc nhân không thể đơn độc sinh tồn, hơn nữa tỉ lệ nam nữ mất cân bằng nghiêm trọng.
Quân Tiểu Nam căn cứ vào trí nhớ của nguyên chủ liền phát hiện bộ tộc cũng không quy định nghiêm khắc bắt buộc mọi người phải tuân thủ chế độ một vợ một chồng.
Bất quá, nữ giới phải trải qua giai đoạn sinh nở nên tỷ lệ tử vong sẽ cao hơn nam giới.
Tuy vậy ở nơi này lại có không ít dã nhân không thể kết hôn, rất hiếm khi xảy ra tình huống một chồng nhiều vợ.
Đơn giản là vì nếu nam giới ở đây đối xử không tốt với bạn đời của họ thì chắc chắn sẽ bị đối phương đá ngay trong vòng một giây, sau đó liền đi tìm chồng mới.
Hắc hắc hắc, điểm này khiến Quân Tiểu Nam vô cùng vui vẻ.
Còn có một chuyện mà cô đặc biệt thích ở bộ lạc Châm chính là dù vẫn còn mười lăm người già neo đơn không có con cháu, nhưng không có một tộc nhân nào ghét bỏ hay đối xử tệ bạc với bọn họ cả.
Mọi người đều cùng một tộc, ai cũng tận lực để mỗi một tộc nhân đều có thể sống sót.
Tuy rằng, có một phần nguyên nhân là do nhiều người sức lớn thì chủng tộc sẽ dễ dàng kéo dài qua nhiều thế hệ, nhưng dưới hoàn cảnh sinh tồn khắc nghiệt như hiện tại mà