Lỗ yểm trợ phía sau Vạn, hai người phân công hợp tác, rất nhanh đã mở ra một đường máu.
Hỏa - Thủ lĩnh của bộ lạc Viêm liếc mắt một cái liền nhận ra, người kia không phải là Vạn - chồng của em gái hắn hay sao? Hắn cũng không kịp thắc mắc vì sao bọn họ lại đến đây vào giữa mùa đông lạnh giá thế này, dù sao thì hắn cũng rất vui mừng vì cuối cùng bộ lạc Viêm bọn họ cũng được cứu rồi.
Nhưng ngay lúc này lại phát sinh biến cố.
Một con Thụ Lang phát hiện ra lực sát thương của Vạn và Lỗ rất lớn nên đột nhiên tấn công về phía Vạn, định tấn công bất ngờ.
Lúc này, Hỏa muốn nhắc nhở cũng không kịp, chỉ có thể trơ mắt nhìn móng vuốt của Thụ Lang chụp vào đầu cậu em rể.
Cảm nhận được nguy hiểm, Lỗ nhanh chóng lao về phía trước, dùng thân thể che chắn cho Vạn, giờ khắc này, hắn đã chuẩn bị tinh thần để hy sinh.
Bất quá, hắn đợi mãi cũng không cảm thấy đau đớn như trong tưởng tượng.
So với sự đột kích của Thụ Lang, mũi tên của Quân Tiểu Nam còn nhanh hơn nhiều.
Trước khi mọi người kịp phản ứng, cô đã nhanh tay giải quyết Thụ Lang đang có ý định đánh lén.
Tuy trong lòng vẫn còn sợ hãi nhưng Lỗ vẫn nhìn về phía Nam với ánh mắt đầy cảm kích.
Chỉ là sau khi loại bỏ nguy hiểm, Quân Tiểu Nam đã không còn chú ý về phía bên này, cô lại tiếp tục lắp thêm mũi tên, dùng đôi mắt sắc bén quan sát xem nơi nào đang cần giúp đỡ.
Lỗ và Vạn cũng không chút do dự, lại một lần nữa gia nhập trận chiến.
Sau khi nhóm dã nhân của bộ lạc Viêm nhìn thấy tình thế đảo ngược, một số tộc nhân dũng mãnh liền từ trong sơn động vọt ra.
Lúc trước, nhiệm vụ của bọn họ là