Chẳng mấy chốc, trước cửa hang động đã khôi phục lại sự yên tĩnh vốn có, thi thể của bầy Thụ Lang đã bị kéo vào bên trong, chuẩn bị trở thành thức ăn dự trữ trong mùa đông của bộ lạc Viêm.
Đôi khi, tự nhiên chính là tàn nhẫn như vậy, kẻ đi săn trước đó vẫn còn hung hãn giương nanh múa vuốt, hiện tại lại bị chính con mồi của mình hạ gục.
Hỏa cùng mấy tộc nhân bị thương nhẹ hiện đang đứng trước cửa sơn động, dùng lửa đốt ô hao đã phơi khô được ngắt xuống từ cuối thu năm ngoái, một mùi hương nhẹ nhàng tỏa ra dần xua tan mùi máu tươi trong không khí.
Sau khi thu thập thỏa đáng hết thảy, bọn họ mới lê tấm thân mệt mỏi cẩn thận quay vào bên trong sơn động.
Thời điểm Hỏa đi vào liền nhìn thấy em gái, em rể cùng với nhóm tộc nhân của bộ lạc Châm đang phân phát đồ ăn cho mọi người.
Hiện tại Hỏa mới có tâm tư nghi hoặc, tại sao trên người bọn họ lại ăn mặc thứ màu trắng xù xù kỳ lạ như thế, hơn nữa trên đầu còn được che chắn bởi một lớp lông, nếu nhìn kỹ thì thứ đồ vật trên đầu bọn họ hơi rủ xuống… nhìn giống hệt hai viên lông xù!Tiểu Nam Nam: Khụ, đúng là kiểu dáng của loại mũ len này thoạt nhìn có chút đáng yêu!Hỏa đi đến chỗ cha mẹ và em gái, ngồi xuống bên cạnh đống lửa, vừa ăn canh thịt vừa giao lưu với mọi người.
“Em gái, đây là thịt cá mọi người mang đến à? Mùa này sao có thể bắt được mẻ cá lớn tươi mới như vậy?”“Còn có, tại sao các người lại đến đây lúc này?”Bất quá, sau khi nghe em gái giải thích cẩn thận mọi chuyện, Hỏa liền lâm vào trầm mặc.
Hắn cũng là thủ lĩnh, vì sao tộc nhân của hắn ăn không đủ no mặc không đủ ấm, gặp phải bầy sói chỉ có thể ẩn nấp hoặc chạy trốn.
Vạn - em rể hắn cũng