Không biết có phải câu nói kia của Nha Nha nổi lên tác dụng hay không, sau ngày đó, đám người La Gia Thành tựa như không có tồn tại, tạm thời biến nói khỏi cuộc sống của hai người.
Cuộc sống của Nha Nha lại khôi phục bình tĩnh, mỗi ngày đến trường tan học về nhà nấu cơm, thứ bảy chủ nhật đi làm ở công ty.
Nhưng thứ Sáu này, khi cô định về thì lại bị Trịnh Giai Giai cùng phòng ngủ ngăn cản, theo sát còn có mấy người khác trong phòng.
Gặp mấy người lén lút, cô cũng hiếu kỳ, đi theo vào góc nhẹ giọng hỏi: “Làm sao vậy? Thần thần bí bí như vậy?”
Chị đại trong phòng ngủ Hứa Lan Lan nhỏ giọng hạ mệnh lệnh: “Tư Thần, thứ Bảy này phòng ngủ chúng ta và nam sinh khoa điêu khắc thiết kế có quan hệ hữu nghị, tuy rằng em bắt đầu học ngoại trú, nhưng mà đi ra từ phòng ngủ chúng ta, nói cho em biết, em phải đi.” Đó là đồng hương của cô, đặc biệt hướng về các mỹ nữ đa tài trong phòng ngủ của cô mà đến, muốn mời các cô ăn cơm, vì thế cô phải lùa hết các chị em đi cùng mới được.
“A? Quan hệ hữu nghị?” Đầu Nha Nha có mấy vạch đen, hiện tại còn có quan hệ hữu nghị? Không phải chứ?
“Hì hì, nghe nói chơi rất vui, sáu người chúng ta cùng đi, có phúc cùng hưởng, có soái ca cùng nhau xem.” Phùng Đan cười vỗ bả vai Nha Nha, nghĩa khí nói.
Ách, loại phúc khí này mình sợ anh trai sẽ bốc hỏa mất? Hãy nhìn ánh mắt chờ mong của đoàn người, cô còn có thể nói cái gì? Mang theo suy nghĩ không phải thật sự muốn hồng hạnh ra tường, cô chỉ đi theo cùng mọi người, Nha Nha gật đầu đồng ý.
“Ách, anh, ngày mai phòng ngủ bọn em có hoạt động, Giai Giai bảo em cùng đi.” Lúc ăn cơm, gặp anh trai ăn gần xong, Nha Nha rốt cục nói ra hoạt động ngày mai.
“Hoạt động? Tốt, có cần anh trai làm gì không? Chuyện ở công ty em có thể giúp đỡ, không cần quá ôm vào người, tuổi của em nên chơi đùa nhiều hơn, đừng mệt mỏi quá.” Cười nhìn em gái, tâm tình La Gia Tề tốt lắm, thật ra anh cảm thấy em gái hơi tội, mình mệt mỏi nên làm nhiều việc hơn, nhưng Nha Nha thì khác.
Những cô gái khác, tầm tuổi này người ta đều đang đùa đùa giỡn, Nha Nha ngày nghỉ còn đến công ty giúp đỡ, đúng là quá bận.
“Không cần, anh, ngày mai phòng ngủ bọn em và nam sinh khoa điêu khắc thiết kế có quan hệ hữu nghị, thật ra chỉ là cùng nhau ăn bữa cơm, buổi tối em sẽ về.” Nghĩ lại thì cô nên nói rõ, không biết họ ăn cơm ở đâu, vạn nhất đầy máu chó gặp phải thì sao? Rõ ràng không có chuyện lại gây ra chuyện, vậy thì không đáng.
Hửm? Chiếc đũa La Gia Tề gắp đĩa không nhận ra tạm dừng một chút, rồi sau đó cười nói: “Mấy người bạn đồng trang lứa nên củng nhau đi chơi nhiều hơn, chọn được chỗ chưa? Nếu chưa chọn được thì anh trai giúp bọn em đặt chỗ?” Trong lòng anh nói cho chính mình, đứa nhỏ đã lớn nên cho con bé không gian kết giao bạn bè, không thể can thiệp quá độ miễn cho khiến cho phản kháng, vậy thì mất nhiều hơn được.
Gặp anh trai vẫn bình thường, Nha Nha yên tâm cười nói: “Anh, cái này không cần em quan tâm, thật ra chủ yếu là các cô ấy muốn đi, ở cùng một phòng ngủ, em đi theo góp cho đủ quân số thôi, không cần phải xen vào.” Nói xong, cô an tâm ăn cơm.
Buổi sáng hôm sau, Nha Nha thu dọn bát đũa xong, thấy anh trai còn ở nhà, cô nghi ngờ xem đồng hồ trên tường: “Anh, hôm nay anh không đi công ty à?” Đã quá giờ rồi.
“Không đi, lát nữa anh đi công ty quảng cáo xem quảng cáo kỳ này thế nào, hiện tại đi chỗ đó quá sớm.” Cầm điều khiển từ xa, La Gia Tề cũng không quay đầu trả lời.
“Ồ, thế em đi thay quần áo đây.” Thông báo một câu, Nha Nha xoay người đi thay quần áo.
Nhìn em gái ăn mặc thoải mái, trong lòng La Gia Tề âm thầm vừa lòng, ngồi lâu như vậy, anh muốn xem cô nhóc kia sẽ ăn mặc quần áo như thế nào, hiện tại anh rốt cục có thể yên tâm một nửa.
Nha Nha cũng không biết tâm sự của anh trai, lưng đeo túi xách nhỏ của mình, cười tạm biệt đối phương, xoay người đi.
“Đợi lát nữa Nha Nha, anh cũng sắp đi, thuận tiện đưa ngươi đến trường học, bằng không em phải chen chúc trên phương tiện giao thông sẽ bất tiện.” La Gia Tề rất nhanh khoác áo của mình, cầm lấy cái chìa khóa xe cùng em gái đi ra ngoài.
Gần đến cổng trường, La Gia Tề lơ đãng dặn dò nói: “Cứ chơi thoải mái, không cần lo lắng thời gian, nhưng mà nhớ kỹ, trăm ngàn lần đừng uống rượu, em còn nhớ rõ tửu lượng của mình chứ? Uống rượu là say, đừng đến lúc đó để Giai Giai gọi điện thoại cho anh xin cứu viện.”
“Anh, anh cứ yên tâm đi, tuyệt đối không uống rượu, cơm nước xong em về luôn.” Trông thấy cổng trường, Nha Nha cười vẫy tay, xoay người xuống xe.
Thật ra đời trước cô cũng từng tham gia vài lần loại quan hệ hữu nghị này, chính là mọi người cùng nhau vui chơi giải trí, không mấy ai thuận mắt nhau, cho nên cô hoàn toàn không nghĩ đến phương diện này.
Cô không nghĩ trong lòng cũng không có nghĩa là La Gia Tề không nghĩ trong lòng, nói thật, tuy rằng anh không biết bản thân mình thua kém người ta cái gì, nhưng chưa từng đi học quả thật là điểm yếu của anh.
Nếu Nha Nha thực sự bị cậu nhóc nào lừa đi mất thì sao? Làm sao bây giờ? Nghĩ vậy anh vẫn lo lắng, anh lấy thân phận đại ca để lừa dối người khác.
“Anh Gia Tề, có chuyện gì vậy? Bọn em đến đây.” Hai cái cậu nhóc vui vẻ chạy đến, nghĩ rằng mình được phái trọng trách nào đó.
“Hai người các cậu chờ ở đây cho tôi, nếu thấy Nha Nha đi ra, các cậu vụng trộm đi theo, không được làm cho con bé biết, sau đó bọn họ đi đâu phải gọi cho tôi, có điện thoại chưa?”
“Mang theo, vừa nãy ngài cố ý căn dặn, bọn em đều mang theo.” Nói xong, hai cậu vội vàng mang điện thoại ra cho sếp nhìn, để chứng minh mình