Quả bồ hòn chiết xuất thành xà phòng rồi thì không dễ để bảo quản, nhưng thời gian bảo quản của quả khô thì khá lâu, vì thế Lâm Diệp liền tìm một bóng râm khô ráo thoáng mát rồi cất bồ hòn vào đó, lúc nào cần dùng thì lấy ra lại là được rồi.Bởi vì tìm được quả bồ hòn, quế cùng với tía tô nên tâm trạng của Lâm Diệp cũng không tệ lắm, cô để đồ vật qua một bên, định dựng lên một cái lò bếp đơn giản.Người lấy cái ăn làm trọng, điều kiện nấu ăn cũng không thể quá tồi.Tuy rằng Tinh không biết Lâm Diệp muốn làm cái gì nhưng mà cô ta vẫn luôn ở bên cạnh cô để có thể chuẩn bị hỗ trợ bất cứ lúc nào.Bước đầu tiên để dựng cái bếp lò là phải đào đất, Lâm Diệp tìm trong túi một cái xẻng quân dụng đa năng, xem ra còn rất mới, đây hẳn là cái xẻng mới mua của anh Triệu, người đam mê sinh tồn nơi hoang dã, nhưng mà bây giờ cái xẻng này đã thuộc về cô rồi.Công dụng của cái xẻng quân dụng này rất nhiều, Lâm Diệp kéo dài chuôi xẻng ra trước, chỗ nối giữa chuôi xẻng và đầu xẻng có một cái đồ chuyển đổi tự do, chỉ cần vặn lỏng đinh ốc, sau đó tách chuôi xẻng và đầu xẻng thành hình chữ “L”, cái xẻng liền biến thành cái cuốc.Cô dùng cái cuốc đào mấy cái, Tinh đứng một bên hai mắt đã sớm phát sáng rồi.“Lâm Diệp, tôi có thể đến giúp cô đào đất được hay không?” Ánh mắt của cô ta vẫn luôn nhìn chằm vào các cuốc nhỏ trong tay của Lâm Diệp, thấy rõ được cô ta rất muốn dùng nó để đào đất.“… Được thôi, cô đào đi.” Lâm Diệp biết rằng thật ra cô ta đang cảm thấy hứng thú với cái xẻng quân dụng đa năng này.Cô đưa cái cuốc nhỏ này cho Tinh, cô ta tràn đầy phấn khởi nhận lấy cái cuốc, sau đó bắt chước động tác ban nãy của Lâm Diệp mà hì hục đào đất, động tác của cô ta vô cùng nhanh nhẹn, không bao lâu đã đào ra được một cái hố to rồi.Lúc Lâm Diệp bảo ngừng lại thì cô ta vẫn còn chưa cảm thấy thỏa mãn.“Lâm Diệp, sau này nếu như cô còn cần đào đất nữa thì nhớ đến kêu tôi, tôi sẽ giúp cô đào!” Tinh vỗ ngực nói.Lâm Diệp: “… Được thôi.”Sau khi đào xong đất bùn thì dùng nước hòa bùn thành bùn loãng.
Bời vì không có dụng cụ gì để đựng nước, thế nên túi ni lông lại được tái xuất giang hồ, dùng nó để đựng nước.Công việc này hiển nhiên lại là do Tinh xung phong nhận đi làm, dòng sông cách sơn động của Dương tầm năm đến sáu phút đi bộ, cô ta xách tới xách lui túi nước đi ba bốn chuyến mà vẫn không cảm thấy mệt mỏi, tinh thần vẫn sung mãn như ban đầu.Sau khi hòa xong bùn rồi thì bắt đầu xây lò bếp, lò bếp được xây ở chỗ bằng phẳng ngay bên cạnh cửa