Phương pháp bện giỏ này thật ra cũng rất đơn giản, chỉ cần biết thắt bím đuôi sam là được rồi.
Bước đầu tiên là ở hai bên trái phải của lá cọ xé xuống sáu phiến lá, mấy phiến lá này được dùng để làm tay xách của giỏ, sau đó lại đem các phiến lá còn dư lại xé ra hết từ khe hở, xé ra thành các lá dài, sau đó lấy ba chiếc lá bện thành một cái đuôi sam.Sau khi bện được đuôi sam dài tầm mười xen ti mét thì cho thêm một chiếc lá nữa rồi tiếp tục bện, lúc này đã có bốn chiếc lá rồi, bỏ đi chiếc lá ở dưới cùng rồi tiếp tục bện đuôi sam.
Các bước tiếp theo đều bện giống như vậy.Sau khi đã bện xong giỏ, tiếp tục bện đuôi sam với mấy chiếc lá vừa xé ra ban nãy, đem nhét nó vào trong vành của giỏ xách rồi thắt một cái nút ở đó, một chiếc giỏ nhỏ đơn giản đã được hoàn thành rồi.Bởi vì cái giỏ nhỏ này chỉ dùng có một phiến lá cọ để làm cho nên cũng sẽ không được chắc lắm, chỉ có thể dùng để ứng phó trước, chờ cô có thời gian rồi thì khi đó lại bện cái giỏ khác chắc hơn.Sau khi bện giỏ xong thì trời cũng đã sắp tối rồi, xem thời gian thì chắc đám người của Dương đã sắp trở về rồi.Quả nhiên, hơn mười phút sau, Dương liền xách hơn năm sáu ký thịt trở về sơn động.Lâm Diệp nhìn một khối thịt lớn hắn cầm trong tay, hỏi: “Sao mà hôm nay nhiều thịt như vậy… Đây là thịt bò à?”“Đúng vậy.” Dương vui vẻ nói: “Hôm nay một mình tôi bắt được một con trâu, cho nên thịt được chia cũng khá nhiều.” Giống cái nhỏ nói muốn nướng thịt cho hắn ăn, hắn đương nhiên phải đem nhiều thịt hơn về chứ.Nghe được lời Dương nói, Lâm Diệp liền giật mình.
Cô đã nhìn thấy cuộc vật lộn giữa hắn và heo rừng, bây giờ nhớ lại cảnh tượng lúc đó cô vẫn cảm thấy chấn động trong người như cũ.
Lần này hắn lại vật lộn cùng với bò rừng, chắc chắn sẽ càng mạo hiểm hơn.Cô quay một vòng quanh Dương, quả nhiên liền phát hiện trên người hắn lại có thêm mấy vết thương nữa.“Anh đợi tôi một chút, để tôi giúp anh xử lý vết thương trước đã.” Cô cũng không thể nói với hắn cái gì, dù sao thì săn bắt ở bên ngoài rất dễ bị thương, nhưng mà ——“Sau này anh hãy cùng với mấy thú nhân khác hành động nhiều hơn đi, đi săn một mình như thế rất nguy hiểm.”“Ừm ừm, biết rồi.”Dương trái lại không thấy có vấn đề gì cả, dù sao thì hắn đã sớm quen rồi, nhưng mà thấy giống cái nhỏ quan tâm hắn như vậy, trong lòng hắn vẫn cảm thấy rất hưởng thụ.…Sau khi xử lý xong vết thương, Dương giương mắt nhìn Lâm Diệp hỏi: “Khi nào thì bắt đầu nướng thịt? Tôi đói rồi…” Hắn đã dùng hình dạng thú để đối phó với con bò rừng kia, thể lực đã tiêu hao quá nhiều, bụng đã sớm đói đến chịu không nổi rồi.Lâm Diệp sắp xếp xong đồ đạc rồi nói: “Sau khi xử lý xong thịt thì có thể nướng rồi.”Cô bỏ thịt bò vào trong giỏ mới được bện xong, trọng lượng năm sáu kí thịt xém nữa đã khiến cho