“Lâm Diệp, cô đang nhìn cái gì thế?”Dương mở miệng hỏi, giọng nói hơi khàn khàn không dễ nhận ra.Tầm mắt của Lâm Diệp rời đi khỏi hai bàn chân to lớn để trần của hắn, bởi vì quanh năm không mang giày cho nên bàn chân của hắn bị cọ xát liên tục tạo thành một vết chai thật dày.“Để tôi giúp anh làm đôi giày nha.” Cô nói với Dương.Dương thoáng sửng sốt một hồi, rồi sau đó liền ngạc nhiên vui mừng hỏi: “Thật sao?”Lâm Diệp cười nói: "Đương nhiên là thật rồi."Giống cái nhỏ muốn làm giày cho hắn! Làm giày đấy!Giờ phút này sự kích động trong lòng của Dương đã không còn ngôn ngữ gì có thể hình dung được cả, hắn chỉ có thể càng dùng sức để chà sợi dây thừng.Lâm Diệp dự định sẽ làm giày cho cô trước rồi mới làm giày cho Dương, đã rất lâu rồi cô không có bện giày rơm rồi, tay đều bị cứng hết cả.
Đôi giày đầu tiên cứ xem như để luyện tay một chút đi.Tiếng mưa ngoài nhà rơi tí ta tí tách, hai người ở trong nhà đều yên lặng làm chuyện của riêng mình, hưởng thụ thời khắc yên tĩnh hiếm có này.Dương đã vặn được một đống lớn dây thừng rồi, Lâm Diệp liền dùng dây thừng hắn vặn được để bện giày rơm.Đầu tiên là bện các sợi dây nhỏ vừa chà xong thành một sợi đuôi sam thật dài, sau đó lại chuẩn bị một dây cỏ nhỏ thật dài, đem dây cỏ xỏ vào trong cốt châm*.
(Công cụ may vá sớm nhất của loài người được làm bằng xương)Dựa theo một chiều dài nhất định mà gấp sợi đuôi sam thành phân nửa, sau đó dùng cốt châm ghép lại chung với sợi đuôi sam đã gấp phân nửa đó, tiếp đến thì tiếp tục dựa theo đường viền đã gấp phân nửa mà quấn từng vòng từng vòng, mỗi lần quấn một vòng thì phải dùng cốt châm may lại đuôi sam rồi cố định lại.Sau khi may tầm năm sợi dây thì có thể làm gót giày rồi, kéo dài sợi đuôi sam ra rồi lại gấp một lần, phần đã được gấp đôi lại dùng cốt châm may lại như trên, tiếp theo thì có thể dựa vào đường viền của phần đã gấp mà quấn sợi đuôi sam ấy thành từng vòng từng vòng, trình tự giống với phần trước đó.Sau khi quấn sợi đuôi sam được năm vòng, một đế giày trước rộng sau hẹp đã được làm xong.
Để cho đế giày càng bền chắc hơn, Lâm Diệp dùng cốt châm đã được xỏ dây cỏ tiếp tục may thêm một lần nữa với đế giày đã bện đuôi sam.Sau khi làm xong đế giày thì may thân trên bằng da thú với đế giày lại là được rồi, ở mặt trên của giày, Lâm Diệp còn may thêm một sợi cỏ nhỏ nữa, lúc xỏ giày vào thì có thể cột sợi cỏ vào trong chân, như vậy thì cũng không cần lo là giày sẽ bị rớt ra nữa.Lúc Lâm Diệp đang làm giày, Dương vẫn luôn nhìn không chớp mắt.
Vừa mới bắt đầu thì hắn cũng không hiểu cô đang làm gì nhưng đến lúc giày đã được làm ra nguyên mẫu thì hắn lại không tự chủ được mà ca ngợi cô.Tại sao Lâm Diệp lại thông minh như vậy chứ, lúc nào cũng có thể làm ra được những món đồ mà