Từ ngày Triệu Bình trở thành con thừa tự của Triệu Lệnh Khiêm. Triệu lão thái lúc nào cũng thất thểu cả ngày như hồn ma trong nhà, cũng không có ai để ý coi thị như thế nào.
Lưu Triệt từng thấy Triệu lão thái một lần từ sau khi Triệu bình quá khế. Bộ dáng thê thảm của Triệu lão thái làm Lưu Triệt cũng phải giật mình. Nhớ đến ngày đầu gặp Triệu lão thái lúc đó bà ta còn chua ngoa đanh đá.
Mỗi lần nhìn thấy mình là nháo long trời lở đất, bây giờ nhìn thấy mình cũng không buồn phản ứng. Lưu Triệt không khỏi lắc đầu nhà có bốn đứa con chẳng lẽ chỉ có Triệu Bình là con bà sao? Lão thái giống như chỉ để ý có mỗi mình Triệu Bình nên bây giờ mới chịu đả kích tới như vậy.
Việc của Triệu Bình cứ thế sau một thời gian cũng lắng xuống. Triệu Bình yên ổn trở thành con thừa tự của Triệu Lệnh Khiêm. Cuộc sống có vẻ rất tốt, Triệu Lệnh Khiêm rất coi trọng Triệu Bình.
Đổ rất nhiều vốn liếng để cho Triệu Bình ăn học. Việc này dĩ nhiên là không làm hài lòng con ruột của ông ta là Triệu Nghiêm, dạo này trong nhà phải bớt ăn bớt mặc. Con trai Triệu Nghiêm cũng đang đi học.
Tuy mới chỉ học với lão sư trong thôn nhưng cũng khá tốn kém vậy mà giờ lão cha mình lại rước người ngoài về, rồi lơ là con cháu mình. Triệu Nghiêm có nói với cha mình: " Cha à! Triệu Bình luôn cả cha mẹ ruột của mình cũng có thể mặc kệ không quan tâm chúng ta là gì mà y có thể để tâm chứ?"
Nhưng Triệu Lệnh Khiêm không nghe lọt tai. Triệu Nghiêm đành thôi, nghĩ cách lén giữ lại tiền, không thể để cha đưa cho Triệu Bình hết được. Triệu Nghiêm nghĩ bây giờ không phải là làm thân với Đại Tráng ca sẽ tốt hơn sao?
Triệu Lệnh Khiêm lại nói Triệu Khiêm không có đầu óc không biết suy tính sâu xa. Triệu Bình là người đọc sách,sau này đỗ đạt làm quan lớn đến lúc đó không chỉ có tiền tài hơn Đại Tráng mà có cả danh vọng, nhà họ Triệu sẽ được thơm lây.
Triệu Nghiêm lẩm bẩm: " Đến cha mẹ mình còn không lo cha ở đó mà mơ được thơm lây"
Nhưng cũng không dám cãi lời cha, đành ngậm ngùi nhìn cha đem hết vốn liếng dồn vào Triệu Bình. Triệu Nghiêm thở dài, thôi cố gắng hòa hoãn với Đại Tráng ca may sao còn có thể tìm được đường lui.
Lưu Triệt và Đại Tráng bây giờ đã trở thành hai cái tên được nhắc đến nhiều nhất trong thôn. Bởi Lưu Triệt đã làm ra được bánh tráng, mở xưởng trong thôn rồi thuê người trong thôn làm nhân công.
Kí khế ước như với công nhân ở hiện đại, đãi ngộ so với thời đại này quả thực rất tốt. Có ngày nghỉ, được tăng lương khi tăng ca, tết còn có tiền thưởng, bởi vậy rất nhiều người trong thôn đều làm cho