Thời gian trôi qua, đang lúc Nguyễn đại công tử trong giấc mơ mơ tới đoạn mình chuẩn bị cởi quần áo… khá là gay cấn thì hắn cơ thể thình lình bị người ta lay tỉnh. Nguyễn đại công tử tức giận phi thường mở trừng mắt nhìn về phía kẻ quấy rối giấc mơ đẹp của mình. Hừ! Ông đây trêu ai chọc ai nha! Muốn ngủ mà cũng không để yên nữa.
-Làm gì!!!! Muốn chết hả???
Lăng đại thiếu gia giọng bực tức, sầm mặt nói.
Đối phương thấy thái độ của Nguyễn đại công tử thô bạo bộc lộ ra như vậy, giọng nói tiếp theo cũng liền yếu nhược đi vài phần.
-Đây… đây là chỗ ngồi của tôi!
Móa ! Hóa ra là ngồi nhầm chỗ ngồi đã có chủ !!! Có điều chuyện như vậy có thể trách được Nguyễn đại công tử sao? Vị trí này trước đó rõ ràng trống không có được hay không ? Đã vậy còn nằm ở gần cuối dãy, trên bàn cũng không thấy đặt đồ dùng dụng cụ gì. Này… Lăng đại thiếu gia không ngồi đây vậy chẳng lẽ còn cách một cái bàn ngồi xuống dưới chắc.
Sau này thầy đồ nhìn thấy hắn đặc biệt ngồi tách ra như vậy chẳng phải ngủ lén trong giờ liền càng khó khăn. Hắn cũng không có ngu như vậy đi. Tất nhiên hiện tại đối phương tới là để đòi chỗ, nếu là bình thường một chỗ ngồi đối với Nguyễn đại công tử quả thật chẳng là cái thá gì. Đổi thì đổi thôi. Khả năng nếu tính tới việc đối phương vừa phá hủy giấc mơ đẹp của hắn, lại là nhằm trúng đoạn gay cấn mới phá hủy. Này thù hận….
-Lấy gì chứng minh đây là chỗ ngồi của ngươi ?
Giọng Nguyễn đại công tử vẫn rất ngang ngược thô bạo lồ lộ ra. Vẻ mặt hằm hè đầy đe dọa. Du côn lưu manh trên phố cũng chỉ đến thế là cùng.
-Có… có các vị quanh đây làm chứng !
Đối phương giọng yếu yếu nói, có điều này thật ra có vẻ là bởi đối phương sức khỏe không tốt chứ không phải loại nhu nhược vô dụng như Nguyễn đại công tử lúc đầu tưởng tượng.
Ngược lại lúc này nghe được đối phương lý luận như vậy, trong lòng hắn tuy rằng biết đây là sự thật chín chín phần trăm có điều Nguyễn đại công tử cũng không phải không có cách chống lại. Hắn ta làm ra vẻ mặt hung tợn nhìn về đám người đang lén lút xem náo nhiệt xung quanh, một bộ dạng các ngươi chớ có xen vào không thì hãy cẩn thận với ta.
Cũng may vậy mà không có người nào ra nói chuyện giúp đỡ anh bạn đến đòi chỗ này. Ra vẻ tên này vòng giao tiếp ở trong lớp cũng rất kém cỏi nha. Vậy mà không có một người nào đứng ra nói chuyện giúp hắn dù cho hắn nói đây là sự thật mười phần mười đi nữa. Chắc hẳn lúc này vị quan anh này có thể thấu hiểu được sâu sắc câu nói thế gian ấm lạnh vô tình là như thế nào.
-Ngươi còn gì để nói!
Lăng đại thiếu gia vẻ mặt giương giương tự đắc nhìn về phía đối phương. Đồng thời hắn ta cũng nhân dịp này quan sát tỉ mỉ vị "kẻ thù" mới đến này. Đây là một vị nam tử rất đẹp trai, có điều bộ dáng thật sự là thanh tú quá mức. Trông cứ như đàn bà ấy! Tuy nhiên nhìn kĩ lại, Lăng đại thiếu gia vẫn thấy được hầu kết nơi cổ họng đối phương. Giọng nói của đối phương cũng bình bình trung tính chứ không giống giọng của con gái, cũng không giống như là trải qua cố tình thay đổi.
Nói chung lại một câu đây là một vị trăm phần trăm đàn ông con trai trong con mắt của Lăng đại thiếu gia. Tất nhiên đối phương có bởi vì hình dạng quá con gái mà tính dục thiên hướng bê đê hay không thì hắn không biết. Hắn ta lúc này vẻ mặt đỏ bừng đỏ bừng, quai hàm quặm lên trông rất đáng yêu. Ạch! Đáng yêu cái xxx! Bản đại công tử đàn ông đích thực 100%...
Được rồi! Tốt nhất là giảm thiểu nhìn đối phương thì hơn, cẩn thận không bước sang giới tính thứ ba thì khổ. Lăng đại thiếu gia mới vừa xuất hiện ý nghĩ như vậy liền không còn hứng thú đấu võ mồm, bắt nạt đối phương nữa. Giọng hắn vì vậy cũng mềm nhẹ hẳn đi.
-Được rồi! Ta biết đây là chỗ ngồi của ngươi, có điều lúc đến nơi này vẫn còn trống không không người ngồi. Hiện tại thầy đồ hẳn cũng sắp vào lớp rồi. Nếu không ngươi ngồi tạm bàn bên dưới ta đi. Yên tâm! Chỉ là lùi một chỗ ngồi mà thôi. Lát nữa nhất định không làm ảnh hưởng tầm nhìn của ngươi là được.
Cũng không biết vị quan anh này suy nghĩ thế nào, có thể là thái độ của Nguyễn đại công tử bất ngờ thay đổi so sánh với thái độ bàng quan của đám người xung quanh thì vẫn là tốt hơn quá nhiều. Hoặc có lẽ như Lăng đại thiếu gia vừa nói, chuyện chung quy cũng chỉ là lùi một vị trí mà thôi, cũng không có gì là to tát cả. Vị quan anh này nói chung vì thế gật gật đầu đồng ý, tiếp đó mang theo tay nải để xuống vị trí bàn bên dưới, bắt đầu lấy ra bút mực sách vở.
Lăng đại thiếu gia cũng không có ý định làm quen với vị anh huynh khả nghi giới tính thứ ba này. Hắn còn nghĩ ngày hôm sau tốt nhất là chuyển sang bàn khác ngồi thì hơn. Có một anh bạn gay ngồi ngay sau lưng như vậy cảm giác thật sự không tốt. Còn vì sao hôm nay không chuyển? Này đơn giản là vừa rồi hắn ta làm căng ra như vậy, nếu lúc này liền túng, tự nhận thua chuyển sang chỗ khác chẳng phải là rất mất mặt. Nói chung ít nhất cũng phải đợi hôm sau mới có thể làm. Hôm nay hắn ta nhất quyết phải ngồi vững ở nơi đây mới được.
Sau đó rất nhanh liền đến giờ vào học, Nguyễn Trọng Lăng nhìn trái nhìn phải thấy mọi người đều ngồi thẳng tắp ngăn nắp. Chờ sau khi thầy đồ Trần đi đến trước bục giảng, tất cả mọi người đồng thời đứng dậy hành lễ vô cùng cung kính, Nguyễn Trọng Lăng thấy thế cũng học theo y nguyên.
Bên