[Y Thủ Che Thiên ĐN] Ngạo Thế Khuynh Thiên

Chương 45


trước sau

Một năm sau.

Nơi này thành trì cũng rất nhiều, những thành trì này làm thành một vòng tròn, mà vòng tròn này chính là vùng đất trung tâm. Hiện tại ở đây tụ tập rất nhiều người so với bình thường.

Đám người đi trên đường lớn đột nhiên dừng bước, ánh mắt bọn họ tập trung về một nhóm người, chính xác hơn là dừng trên người hai cô gái tuyệt sắc.

Nữ tử mặc bộ y phục lam nhạt  bước nhẹ nhàng đi đến, tuy y phục đơn giản nhưng  không thể che hết khí chất xuất trần thoát tục của nàng,và càng thêm nổi bật phần tinh khiết tự nhiên, làm cho người ta bất tri bất giác mà động lòng.

Nàng có hai lông mày nhỏ nhắn như lá liễu cùng một đôi mắt trong suốt sáng ngời, lông mi dày cong vút tựa như cánh bướm lay động, đôi đôi tựa cánh hoa đào.Một mái tóc đen dùng một dãy lụa vàng thêu hoa sen bạc buộc búi tóc, còn một vài sợi tóc rớt xuống thả dài bên tai, trắng đen rõ ràng càng nổi bật lên làn da trắng mịn như gốm sứ bạch ngọc không tỳ vết đến mê người. Chẳng qua là xa xa ngắm nhìn, cũng đủ để làm cho tâm thần  của tất cả mọi người rung động.

Nếu nữ tử áo lam nhạt xinh đẹp tựa thiên tiên thì nữ tử áo vàng đi bên cạnh có dung mạo tao nhã như được khắc ra từ ngọc, đôi mắt màu đỏ trong suốt, mang theo mị hoặc vô tận, cái mũi khéo léo tinh xảo, đôi môi hồng nhuận như anh đào, căng mọng mỏng manh như cánh ve...

Khóe miệng mỉm cười, một cỗ mị lực hồn nhiên, một cử động nhỏ cũng có thể làm cho người ta hồn xiêu phách lạc, nàng cứ như hiện thân của đóa mẫu đơn kiều diễm cao quý khiến cho người khác không dám tùy tiện kinh nhờn, làm cho người người suy nghĩ cúi đầu thần phục dưới váy nàng là chuyện đương nhiên.

Một con sói  màu vàng từ phía sau chạy đến bên chân nữ tử áo lam nhạt làm nũng, chẳng qua ánh mắt thoáng liền nhìn về phía nữ tử áo vàng mà nói: " Chủ nhân vừa xuất hiện liền thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người, chẳng như ai đó!"

Nghe vậy, nữ tử áo vàng cũng không khách khí khí châm chọc nói: " Con mắt nào cũng ngươi nhìn ra bọn họ không nhìn ta?"

" Đương nhiên là cả hai con mắt..."

Nữ tử áo lam nhạt thức thời lùi lại đi cùng với hai người phía sau, nhìn vào liền biết là không muốn bị dính vào vụ  tranh chấp giữa hai vị, để tránh tự rước lấy họa.

Mà những người xung quanh biết con sói màu vàng này biết nói chuyện liền bàn tán thân phận của đám người bọn họ.

" Nữ tử áo lam nhạt kia chính là Cô Lăng Nguyệt người Thiên Thăng Quốc?"

"Hình như là đúng đấy, hay mặc y phục lục hoặc lam nhạt cộng thêm Sói màu vàng, ngoại trừ nàng ta ra không có người nào khác rồi." Áo trắng có thể là trùng hợp, nhưng Sói màu vàng lại không phải dễ dàng có được đấy.

 "Thế nhưng mà ta nghe nói Thiên Thăng Quốc có năm người, hơn nữa chỉ có Mộ Chỉ Ly và Cô Lăng Nguyệt là nữ, hiện tại bọn hắn chỉ có bốn người, chẳng qua nữ tử đi bên cạnh không lại không phải Mộ Chỉ Ly ah." Nữ tử nói cũng đưa mọi người tới nghi hoặc, điểm này hoàn toàn chính xác không sai.  

  "Thế nhưng mà..."  

Bị nhìn ra thân phận Cô Lăng Nguyệt không mấy ngạc nhiên dù sao dấu hiệu nhận biết thật sự là quá rõ ràng đi, mà người bình thường cũng là bắt chước không được.

Bỗng dưng, Cô Lăng Nguyệt cảm nhận được đạo ánh mắt nhìn về phía mình. Nàng quay đầu nhìn về phía cửa sổ tầng hai của quán ăn phía tay trái cách chỗ bọn họ không xa nhưng không phát hiện người đáng nghi ngờ, chẳng lẽ là nàng ảo giác?

 Không phải ngươi ảo giác đâu, ban nãy có một nữ tử nhìn ngươi." Quân Ngạo Thiên lập tức giải đáp nghi hoặc của Lăng Nguyệt.

" Thiên ca, người đó chúng ta từng gặp chưa?"

" Đây là lần đầu gặp, chẳng qua đó là một nữ tử rất xinh đẹp!"

" Thế a!" Nếu đã không quen, tại sao lại nhìn nàng bằng ánh mắt hứng thú? 

Cùng lúc đó Thượng Quan Ngọc Nhi ung dung ăn điểm, hồi tưởng lại dung mạo của Cô Lăng Nguyệt không khỏi cảm thán: "Hàn Như Liệt tốt số thật, mặc dù không cùng Mộ Chỉ Ly nhưng vẫn tìm được một nương tử còn xinh đẹp hơn. Mà không biết chàng bạch hoàng tử của bổn cô nương sẽ là ai đây?"

Lại nhìn tiểu bạch hổ không có một chút vằn đen nào, toàn thân tuyết trắng, trên trán có một chữ Vương. Giờ phút này nó đang ngoan ngoãn ăn đồ ăn trong bát, Thượng Quan Ngọc Nhi híp mắt cười nhìn yêu sủng nhà mình trong lòng tự hỏi, không có Bụi Thái Lang không biết Mộ Chỉ Ly có thể đứng hạng nhất như trong nguyên tác không đây?

" Tiểu Bạch, chúng ta cũng nên tới lôi đài xem chuyện vui đi!" Thượng Quan Ngọc Nhi ôm lấy tiểu bạch hổ rời đi quán cơm.

Địa điểm tổ chức lôi đài đúng là trung tâm, mà bây giờ tại đó đã dựng lên một cái đài cao thật lớn, sợ là dung nạp mấy trăm người cũng không là vấn đề.

 Lúc này xung quanh đã tụ tập không ít người, tất cả mọi người lẫn nhau nhìn quanh, nhìn xem đến tột cùng ai là dược sư, bất quá rất hiển nhiên như vậy xem căn bản là nhìn không ra.  

Bọn người Cô Lăng Nguyệt im im lặng lặng đứng ở trong đám người, chờ lôi đài thi đấu bắt đầu, lại không ngờ gặp được  Hiên Viên Dật, Cao Chí Thanh, Nguyễn Ngọc Hành cùng Mộ Chỉ Ly ở cách chỗ bọn họ đứng không xa.

Nhìn thấy đám người họ, Cô Lăng Nguyệt đi tới chào hỏi: " Lâu rồi không gặp!"

Lúc này đám người Hiên Viên Dật phát hiện bên cạnh Cô Lăng Nguyệt nhiều hơn ba người. Một vị lão giả áo đen, nam tử trẻ tuổi áo tím anh khí bức người cùng một đại mỹ nhân diễm lệ. Hơn nữa trên người bọn họ đều  phát ra uy áp của cường giả.

 "Lăng Nguyệt, những người này là?"  

Bị hỏi như vậy, Cô Lăng Nguyệt cảm thấy bất đắc dĩ không biết nên giải thích thế nào: " Đây là những người quen cũ của ta."

Trong ba người này, A Vũ là khó nói nhất dù sao  có thể tại chiến trường Thiên Huyền xuất hiện đều là người chưa đủ 30 tuổi đấy, hiện tại xuất hiện một gã lão giả bất luận thấy thế nào đều là kỳ quái đến cảnh giới nhất định.

Đám người Hiện Viên Dật cũng không tiếp tục hỏi, trong lòng chỉ cho rằngvị lão giả này được phái đến bảo vệ Cô Lăng Nguyệt mà không biết đối tượng hắn bảo vệ chính là Tiểu Lang.

Duy chỉ có Mộ Chỉ Ly sau khi nghe được Thiên Nhi âm thầm cho hay biết ba người này không phải là con người, nam tử và nữ tử lần lượt là đến từ long tộc và phượng hoàng tộc, còn vị lão già kia là một yêu thú cường đại thì trong lòng không khỏi kinh ngạc.

Mộ Chỉ Ly cảm thấy Cô Lăng Nguyệt người này sâu không lườm, đồng thời cảm thấy may mắn vì chưa cùng người này nháo ra mâu thuẫn lớn.

Về phần Thiên Nhi liếc lúc nhìn về phía Quân Ngạo Thiên, biết rõ người trước mắt là long tộc nhưng nàng vẫn không biết người này.

Đương nhiên này ta không thể biết được rồi, dù sau Quân Ngạo Thiên cũng không phải là người của Thiên Huyền đại lục.

Động tác của Mộ Chỉ Ly và Thiên Nhi làm sao thoát khỏi con mắt đám người Cô Lăng Nguyệt, chẳng bọn họ lười quan tâm thôi.

Cô Lăng Nguyệt cùng đám người  Hiên Viên Dật trò chuyện biết được đám người Cuồng Khuynh quốc tìm bọn họ gây phiền toái may mà Mộ Chỉ Ly đến kịp, sau đó bắt đầu khen Mộ Chỉ Ly là thiên tài đích thực, thực lực nàng ấy đã là Sự Phân Cực Cảnh. 

Thời gian trôi qua không lâu thì  một đạo nhân ảnh liền là xuất hiện ở trên lôi đài, khiến cho cuộc trò chuyện của bọn họ chấm dứt mà đều đưa mắt nhìn người vừa xuất hiện kia.

Mà từ lúc người này xuất hiện thời điểm, vốn đang huyên náo sân bãi trong nháy mắt này chính là an tĩnh lại.

 Nguyên nhân chủ yếu chính là thực lực của người này, Thiên Huyền cảnh!  

Cho nên mới nói, bất luận ở thời điểm nào, thực lực là có lực chấn nhiếp tốt nhất, người có thể có được thực lực như vậy tất nhiên sẽ không đơn giản, cũng bởi vậy mọi người mới có thể yên tĩnh nhanh như vậy.

  Trên đài là một người mặc một bộ trường bào màu đen, trên mặt quần áo thêu lên Thúy Trúc, tinh xảo và nhẹ nhàng khoan khoái, lại để cho người nhìn vào rất dễ dàng sinh ra hảo cảm.  

  "Dưới đây sắp cử hành chính là luyện đan lôi đài, tin tưởng mọi người cũng đã biết, trước tiên ta liền nói một chút về phương thức võ đài." Nam tử đi thẳng vào vấn đề nói  

Đối với lời mở đầu trực tiếp vào thẳng vấn đề này, Cô Lăng Nguyệt cảm thấy nên cho người này một cái khen tặng.

 "Mọi người trong đây chỉ cần là dược sư là có thể đứng ở trên đài rồi, chúng ta sẽ thống nhất cấp cho các ngươi lò đan, đây cũng là vì công bình nhất trí, hơn nữa do chúng ta cho các ngươi dược liệu, và ra đề mục.  

 Tổng cộng chia làm ba đạo đề, trổ hết tài năng chính là người thắng! Mà người thắng có thể vô điều kiện gia nhập dược tông, nếu không phải nguyện ý, cũng có thể gia nhập môn phái khác, bất quá vậy thì cần giá trị công huân đạt yêu cầu, yêu cầu này cũng sẽ giảm xuống thích hợp.  

 Hơn nữa, chỉ cần đạt được danh 3 người đứng đầu chính là có thể đạt được một vạn giá trị công huân ban thưởng! Thua cũng không có trừng phạt gì, bất quá nếu không phải là dược sư lại giả mạo dược sư dẫn đến quấy rối, sẽ trực tiếp cướp đoạt tư cách tiến vào môn phái! Đồng thời sẽ trừng phạt nghiêm khắc!"  

Những lời này có thể nói là vừa đấm vừa xoa, một phương diện nói rõ chỗ tốt của luyện đan lôi đài, đồng thời cũng triệt để bỏ đi một ít người lòng mang ý xấu, cái này tuy nói không hoa mỹ, nhưng là thực tế nhất đấy.  

 Không nghĩ tới còn có một vạn giá trị công huân ban thưởng, theo nam tử nói ra điều này mọi người biểu lộ đỏ mắt dù sao một vạn giá trị công huân đã là rất nhiều rồi.

 "Lôi đài thi đấu hiện tại bắt đầu!

Các vị dược sư hiện tại chính là có thể lên đây!" Nam tử lần nữa lên tiếng nói, hơn nữa làm một tư thế lễ phép mời, giống như là ủng hộ mọi người.  

Lời nam tử này nói xong, Cô Lăng Nguyệt liền bước lên lô đài, nàng cũng là người đầu tiên luôn. Có người dẫn đầu những người khác cũng lục đục đi lên, trong đó có cả Mộ Chỉ Ly.

Đứng ở trong đám người Thượng Quan Ngọc Nhi ôm Tiểu Bạch không khỏi tiếc nuối, bản thân hay nguyên Đinh Thục Nghi đều không phải là luyện dược sư cho nên không cách nào tham dự cuộc vui này.

Cô Lăng Nguyệt đứng một bên nhìn nam tử lộ ra vẻ vui vẻ nhìn Mộ Chỉ Ly, lại tiến tới đứng cùng nàng ta liền đoán ra người này chính là Tư Đồ Diêu đi. Trò chuyện vui vẻ như vậy nhất định có ẩn tình nha, ôi, máu bát quái của nàng lại nổi dậy.

"Các vị dược sư trẻ tuổi, hiện tại chia ra đứng ở các vị trí, tỷ thí sẽ phải bắt đầu!"  Mà lúc này   nam tử áo đen lên tiếng nói cắt đứt suy nghĩ của Lăng Nguyệt, ở sau lưng hắn rất nhiều người xách nhiều đồ vật đi tới...

Cô Lăng Nguyệt tùy tiện tìm một nơi đứng lại, rất nhanh có người mang lò luyện đan đặt trước mặt nàng. Nhân lúc chưa bắt đầu vòng thứ nhất, Lăng Nguyệt nhìn một vòng mà ước lượng số người tham gia khoảng ba trăm.Người tiến vào chiến trường Thiên Huyền ước chừng mấy vạn, khoảng hai ba trăm người này có vẻ là rất ít rồi, nhưng sinh hoạt tại Đại Lục Thiên Huyền người cũng biết, dược sư cùng người bình thường so với có thể nói là ngàn dặm chọn một, cho nên cái tỷ lệ này cũng là cực cao đấy.

Những người thuộc ban tổ chức lôi đài xử lý sự tình hiệu suất rất cao, trong khoảng thời gian ngắn liền đem hết thảy tất cả đều cho sắp xếp xong xuôi, mỗi người trước mặt đồ vật đều hoàn toàn giống nhau, thật sự giống như lời hắn nói là vô cùng công bình.

Nhìn cái lò luyện đan đặt trước mặt mình,  phẩm chất phẩm chất cũng không tồn coi như  là thuộc hàng trung đẳng đi, loại lò luyện đan này tốn  không ít kim tệ, bất quá không cách nào cùng Cửu Long Chuyển Thiên Lô nhà nàng so sánh được a!

Trong lúc lơ đãng lại bắt gặp Mộ Chi Ly cùng Tư Đồ Diêu cổ vũ lẫn nhau, trong lòng nàng than thở: Quả không hổ nam phụ thứ ba chung tình, đến giờ phút này vẫn không quên soát hảo cảm với nữ chủ Mộ Chỉ Ly.

Lăng Nguyệt không biết tiếng lòng này cũng là tiếng lòng của Thượng Quan Ngọc Nhi ở bên dưới lôi đài.

Cô Lăng Nguyệt đưa mắt nhìn một lão giả đột ngột xuất hiện ở trên lôi đài.

"Ta là trưởng lão Dược Tông, mọi người có thể gọi ta Lý trưởng lão. Hôm nay ta đến để tuyên bố đề mục khảo hạch. Tại xung quanh của các ngươi còn có rất nhiều trưởng lão môn phái đều ở." Khi lão giả nói xong câu đó tất cả mọi người không tự giác hướng phía bốn phía nhìn lại, bọn hắn cũng không có phát hiện còn có người khác nào ở!

 "Không cần nhìn quanh vậy, bọn hắn không muốn làm cho các ngươi nhìn thấy, hiển nhiên các ngươi là không thể nào thấy được đấy." Tiếng nói của lão giả truyền vào trong tai mỗi người, ở đây sân bãi to như vậy mà mọi người rõ ràng có thể nghe  

 "Hiện tại ta muốn tuyên bố đề mục thứ nhất, chỉ nói một lần. Tất cả mọi người nghe cẩn thận một ít." Lão giả xoay người lại, quay mắt về phía đám Dược sư dự thi tuyên bố.

Theo lời lão giả thì vòng thứ nhất chính là kiểm tra kiến thức về phương diện y lý, lý thuyết y học của bọn họ. Cô Lăng Nguyệt trước mặt mình có mười loại dược liệu, những dược liệu này tự nhiên đều là ít lưu ý, ngày bình thường khó gặp đấy, mà bây giờ khảo thi là tên những dược liệu này, phân biệt phương thức cùng với hiệu quả.

Chờ lão giả tuyên bố bắt đầu, Cô Lăng Nguyệt liền trực tiếp cầm lấy bút đem đáp án viết ra. Bởi vì rất hiểu rõ những loại dược liệu này mà tốc độ viết của nàng cực nhanh, lưu loát đem những đặc điểm của những dược liệu này viết ra.

Tốc độ của Mộ Chỉ Ly và Tư Đồ Diêu  cũng không chậm, khi Cô Lăng Nguyệt cầm bút viết thì bọn họ cũng viết rồi.

Đợi khi Cô Lăng Nguyệt buông bút, Mộ Chỉ Ly cũngbút buông xuống, sau một khắc Tư Đồ Diêu cũng đem bút để xuống.

 Mà lúc này, những người khác hoặc là múa bút thành văn, hoặc là đang cố gắng suy nghĩ, giống như là muốn xem xem có ai không có thể trợ giúp bọn hắn, bất quá rất hiển nhiên ngay tại lúc này không có ai có hảo tâm như vậy, mà các vị trưởng lão môn phái cũng sẽ không khiến chuyện như vậy phát sinh.

Thượng Quan Ngọc Nhi nhìn động tác viết xong đáp án trước sau của Cô Lăng Nguyệt và Mộ Chỉ Ly, khóe môi khẽ cong: Hiệu ứng bươm bướm mà nàng ta mang lại khiến cho Mộ Chỉ Ly có một đối thủ đáng gồm.

Nửa canh giờ rất nhanh liền là trôi qua, Lý trưởng lão xuất hiện lần nữa trên lôi đài, vẫy tay một cái chính là xuất hiện một nhóm người ăn mặc quần áo giống nhau đến đây thu bài thi, hiệu suất cực nhanh, trong mấy cái nháy mắt thời gian liền đem toàn bộ hảo hảo thu về. 

 Dù cho có người chưa viết xong mà không muốn giao, ở trước mặt bọn họ hết thảy tất cả đều không là vấn đề.  

  "Mọi người chờ một chốc một lát, đợi chúng ta kiểm tra xong liền trở về."

Thượng Quan Ngọc Nhi đứng chờ bên dưới một hồi, nghe  Lý trưởng lão tuyên bố kết quả, kết thúc vòng một chỉ giữ lại  hơn một nửa, trong đó số người được vào tiếp vòng hai có đủ ba người nàng ta một mực lưu ý.

Đề thi vòng hai chính là xem bệnh rồi phán đoán được phương án trị liệu, hiển nhiên ba người Cô Lăng Nguyệt, Mộ Chỉ Ly và Tư Đồ Diêu điều thông qua với kết quả cao nhất, bởi vì chỉcó ba người bọn họ chọn dùng Thanh Hoàng Thảo,Lý trưởng lão cũng giải thích tác dụng nếu thêm loại dược liệu này vào.

 Lời này vừa nói ra, mọi người một trận ồ lên, có thể được trọng điểm đưa ra là không dễ dàng, hơn nữa trong nhiều người như vậy chỉ có ba người bọn họ đáp án hiệu quả tốt nhất?  

Mà lúc này Tư Đồ Diêu mới để mắt đến Cô Lăng Nguyệt, dù sao có thể cho ra đáp án như vậy chứng tỏ nền tảng y thuật của nàng có bao nhiêu vững chắc đồng thời hắn không thể không công đây là một nữ tử rất xinh đẹp không thua kém Mộ Chỉ Ly.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện