[Y Thủ Che Thiên ĐN] Ngạo Thế Khuynh Thiên

Chương 46


trước sau

Mà bên dưới đan lôi, Phụng Linh khôngquan tâm ánh mắt say mê của những người xung nhìn bản thân thầm nghĩ có thể làm chủ nhân của Thiên Sát Cổ giới xem ra Mộ Chỉ Ly cũng có không ít bản lĩnh, chẳng qua trong thời gian ngắn như vậy mà tăng thực lực nhanh như vậy cho có hỗn độn thiên lực thì nền tảng của nàng ta nhìn có vẻ vững chắc đấy song lại không bằng Lăng Nguyệt.

Sau đó Phụng Linh mở miệng nói: " Xem ra phân thắng bại đành trông chờ vòng thứ ba rồi. Không biết ai sẽ  luyện chế đan dược tốt hơn."

Ba người còn lại cũng có cùng ý kiến như Phụng Linh, hiện tại ba người đều ngang bằng nhau về số điểm, muốn biết ai giỏi hơn ai chỉ có thể đợi kết quả cuối cùng mới được.

Trên lôi đài, Lý trưởng lão đưa mắt nhìn Cô Lăng Nguyệt và Mộ Chỉ L, Tư Đồ Diêu có thể đưa đáp án này là nằm trong dự liệu của hắn, lại không có nghĩ đến hai nữ tử này cũng có thể đưa ra đáp án, hai vòng này hắn cũng có chú ý các nàng, nếu vòng thứ ba biểu hiện vô cùng tốt mà nói...liền là nhân tài hiếm có rồi!

Vòng thi thứ ba chính là luyện đan, dựa vào ba phần dược liệu được cung cấp tương ứng với ba loại đan dược gồm Hóa Ứ đan tam phẩm, Huyền Nguyên đan Tứ phẩm, La Ách đan Ngũ phẩm, muốn luyện đan dược nào thì tùy chẳng qua chỉ có ba lượt cơ hôi, kết quả sẽ căn cứ và phầm chất và số lượng đan dược.

Cô Lăng Nguyệt vừa nghe Lý trưởng lão hô bắt đầu nàng liền cầm dược liệu luyện chế Ngũ phẩm đan dược mà bắt tay vào luyện chế đan dược.

Bởi vì một bên điều chỉnh sức nóng, một bên lần lượt đưa vào các loại dược liệu, căn bản không hay biết đang có  ánh mắt đang chú ý nhìn vào nàng. Lý trưởng lão nhìn động tác vô cùng thuần thục của Cô Lăng Nguyệt như đã luyện tập ngàn lần, trong mắt không tránh khỏi một tia giật mình, dù sao có thể làm được như vậy chứng tỏ người đó bỏ không ít thời gian và tâm huyết mới có thể đạt được. Sau đó Lý trưởng lão nhìn ánh mắt kiên định của Mộ Chỉ Ly, xem ra nàng ta cũng đã chọn đan dược muốn luyện.

Cùng lúc này ở một nơi khác, tại Hàn gia.

" Qua hơn hai tháng nữa, ta liền có thể gặp Nguyệt Nhi. Hàn Dạ, ngươi nghĩ khi nhìn thấy ta có khi nào Nguyệt Nhi sẽ tặng cho ta một nụ hôn không?" Cách xa ba năm khiến cho người đó không ngừng ảo tưởng cảnh gặp nhau tràn đầy màu hồng.

"..." Hàn Dạ nhìn tâm tình tâm tình càng ngày càng tốt của Hàn Như Liệt nói ra những lời này, quyết định yên lặng là vàng.

"Không biết thời gian ba năm Nguyệt Nhi sẽ biến hóa như thế nào?" Hàn Như Liệt không chút để tâm đến việc Hàn Dạ không nói chuyện mà tiếp tục cười nói, lúc nàng tiến vào chiến trường Thiên Huyền mới 14 tuổi.

Đang lúc hai người nói chuyện, một gã nam tử mặc quần áo giống như Hàn Dạ xuất hiện, ở bên cạnh của hắn còn có một nha hoàn mặc quần áo hồng nhạt, chỉ là nha hoàn này là bị nam tử cho áp lấy tới.  

Nhìn thấy một màn này, Hàn Như Liệt cũng thu liễm nụ cười trên mặt: "Hàn Phong, chuyện gì?" Hắn biết rõ Hàn Phong tuyệt đối sẽ không có việc gì lại làm như vậy, hơn nữa người nha hoàn này hắn nhớ rõ, là nha hoàn của Đinh Thục Nghi.  

Nếu Thượng Quan Ngọc Nhi nhìn thấy màn này, không cần nhìn tiếp nàng ta cũng biết chuyện bản thân biết rõ sự tồn tại của Cô Lăng Nguyệt đã bị đám người Hàn Như Liệt phát hiện, đồng thời bị hắn " thương nhớ".

Thượng Quan Ngọc Nhi biết rõ nha hoàn thế nào cũng sẽ lắm miệng, cho nên nàng ta mượn cơ hội này bộc lộ vẻ bản thân muốn giết chết Cô Lăng Nguyệt. Một phần là vì không muốn người khác phát hiện ra điểm khác thường, một phần khác dựa theo tính tình của Hàn Như Liệt nhất định sẽ không bỏ qua đám ám vệ được Hàn Thành Hạo bố trí bên người nàng, mang danh nghĩa bảo vệ nhưng thực chất là giám sát tránh cho nàng phát hiện chuyện không nên biết rồi chạy trốn.

Thượng Quan Ngọc Nhi tuy không thể trực tiếp ra mặt thay nguyên chủ trả thù, thế nhưng hố Hàn Như Liệt một phen cũng không tệ.

Cho nên mới nói, đắc tội ai cũng không nên đắc tội với nữ nhân!

Chiến trường Thiên Huyền, trên lôi đài.  

Thời gian dần trôi qua, trên đài người khẩn trương luyện đan, người dưới đài cũng cẩn thận quan sát. Tuy quá trình này có chút nhàm chán, lại không có bất kỳ ai ly khai, dù sao nhiều dược sư luyện đan như vậy cũng là chuyện khó gặp, huống chi qua một vòng này thì sẽ công bố kết quả, bọn họ muốn biết ba người nào đạt được vị trí đứng đầu, hơn nữa phần hậu hĩnh như vậy cơ mà.

Cơ hội bát quái, đương nhiên phải tận dụng chứ!

Bên Lý trưởng lão cũng không kém phần náo nhiệt, những lão giả ẩn thân đứng bên cạnh cũng đang bàn luận ba vị trí đầu sẽ thuộc về ai?

Đương nhiên Tư Đồ Diêu được bọn họ cho sẽ là kẻ đứng đầu, dù sao hắn là hi vọng của Dược Tông có thể luyện chế được tuyệt phẩm đan dược, chỉ cần cho hắn đủ thời gian, nói không chừng sẽ đi đến một bước kia.

Về vị trí hai và ba bị đám người bọn họ tranh luận thứ tự giữa Cô Lăng Nguyệt và Mộ Chỉ Ly. Mỗi người đều có lý của mình cũng vì thế tranh luận vô cùng hăng say, mà Lý trưởng lão chỉ yên lặng không đưa ra ý kiến bởi bản thân hắn cũng không dám chắc giữa hai nữ tử này ai giỏi hơn ai.

Đang hết sức luyện đan Mộ Chỉ Ly không hề hay biết bản thân trở tranh luận, về phần Cô Lăng Nguyệt cũng đang chuyên chú khống chế lửa dù sao không bao lâu nữa liền bước vào giai đoạn thành đan.

Lúc này trên lôi đài cứ một hồi truyền đến âm thanh phốc phốc, hiển nhiên là đối phương luyện đan xảy ra vấn đề ngoài ý muốn khiến cho nó bị cháy hỏng.

Từng đạo âm thanh thở dài truyền đến, người thất bại đều cực kỳ uể oải, chỉ có thể tiếp tục luyện chế đan dược phẩm giai khác, chỉ là dù làm như vậy thì khả năng chiến thắng của bọn họ quá nhỏ rồi.

 Dưới đài người nhìn trên đài kia nguyên một đám người thất bại, trên mặt cũng lộ ra sắc mặt cảm khái, luyện chế đan dược thật đúng là không phải khó khăn bình thường ah, người một người tiếp một người thất bại, rốt cục hiểu được sao bồi dưỡng được một dược sư cần trả giá nhiều như vậy, chỉ là tiêu hao đan dược này liền không phải người bình thường có thể thừa nhận được đấy.


Đan dược người khác bị hủy dẫn đến không ít người ở bên cạnh Cô Lăng Nguyệt do chú ý tới đi đan dược người khác mà bị  phân tâm làm cho luyện đan thất bại, chuyện như vậyđối với dược sư mà nói là nhất định phải tránh cho đấy chẳng qua tâm tình không kiên định liền không kiềm được.

Lúc này, ở trong lò đan Cô Lăng Nguyệt dược liệu đều được tinh chế tốt, nàng khống chế ngọn lửa cho những thứ được chất lọc tốt này dần dần dung hợp...

Cách chỗ nàng không xa, Mộ Chỉ Ly và Tư Đồ Diêu cũng toàn tâm để ở bên trong, phảng phất chung quanh hết thảy giống như đều không tồn tại, trong mắt cũng chỉ có một lò đan dược.

Mà thời gian dần trôi qua, mọi người đã ngửi thấy được từ trong lò đan Tư Đồ Diêu tản mát ra cỗ mùi thuốc, này mùi thơm cũng không phải đậm nồng, mà dị thường đặc thù.

Từ trong lò đan Tư Đồ Diêu truyền ra mùi thuốc, lò đan Mộ Chỉ Ly cũng truyền ra từng đợt mùi thuốc, nguyên bản là mùi thuốc không nồng đậm nhưng cả hai tương dung nên mùi càng phát nồng đậm.  

Đối với mọi người kinh hô khi biết  rõ đan dược này phải thành công rồi, Cô Lăng Nguyệt phảng phất như không nghe thấy chuyên tâm vào cảm nhận độ dung nạp để khống chế tốt ngọn lửa phải ổn định, nhiệt độ trong lò cũng phải khống chế đến một mức chuẩn xác.

Bởi vì Cô Lăng Nguyệt vô cùng chăm chú, tất cả tâm lực đều dồn cả vào việc điều khiển lửa, nàng thậm chí không chú ý tới  thiên lực bên ngoài  đang chậm rãi  chảy ngược vào trong cơ thể của mình, dần dần ảnh hưởng đến một số người luyện đan bên cạnh khiến cho bọn họ đánh mất tập trung mà luyện hỏng đan dược.

Một đám người chăm chú luyện dược ở xung quanh dần dần quay đầu, ngạc nhiên nhìn về phía Cô Lăng Nguyệt, khí thế cường đại kia rõ ràng là truyền ra từ trên người nàng. Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra, vì sao lại có biến hóa kì dị như vậy?

Cô Lăng Nguyệt khi tập trung, ở nàng lại toát ra một loại vẻ đẹp trầm tĩnh nhã nhặn khác thường, trong mắt mọi người nàng giống như bị ngăn cách hoàn toàn với bên ngoài, tạo thành một không gian chỉ thuộc về một mình nàng, mọi âm thanh cùng động tĩnh bên ngoài cũng không thể ảnh hưởng đến nàng, gần như là một loại cảnh giới thoát tục.

Mà mấy vị trưởng lão cùng Lý Trưởng lão cũng phát hiện ra điều khác thường, lập tức biến sắc, con ngươi lộ ra  sự xúc động không thôi, không ngờ đúng ở thời khắc này, nàng lại có thể đột phá!

Thiên Huyền! Thiên Huyền nhất cảnh!

Xưa nay bọn họ xem qua vô số sự việc, nhưng đây là lần đầu nhìn thấy có người có thể thăng cấp ngay trong quá trình luyện đan, cũng là lần đầu thấy có người chuyên tâm đến mức quên đi hết thảy như thế, dần dần bọn họ bắt đầu chờ mong thành quả của nàng.  

Mà Thượng Quan Ngọc Nhi cũng phát hiện nàng có biến hóa, móng tay bấm vào lòng bàn tay khó tin nhìn nữ tử bản thân xem nhẹ lại có thể luyện  chế đan dược cũng có thể thăng cấp? Nàng có phải quá may mắn không? 

Đúng thế, nhất định là chó gáp phải ruồi! Thượng Quan Ngọc Nhi bĩu môi nghĩ.

" Chặc! Kiềm chế quá lâu cho nên mới như vậy nè!" Phụng Linh nhìn ra một chút manh mối dẫn đến chuyện này, nhỏ giọng than.

"Quả nhiên không hổ là chủ nhân!" Tiểu Lang cao hứng nói, một màn này quá hấp dẫn.

  A Vũ nghe hai người đối thoại lại nhìn về phía Cô Lăng Nguyệt trong lòng có chút tán thưởng nàng, người được thần thú cùng Thiên Lang Vương  xem trọng quả nhiên có điểm hơn người.

  Cả trên lẫn dưới sàn đấu, mọi người cũng không ngừng thảo luận.  

" Nàng ta cũng quá trâu đi, luyện đan cũng có thể đột phá tu vu!'

" Lần đầu tiên ta mới chứng kiến chuyện lạ như vậy!"

" Nếu ta đoán không sai, hình như là Thiên Huyền nhất cảnh."

" Cái gì! Tuổi chưa tới 18 mà đã lợi hại như

vậy!

 Đủ loại bàn tán râm ran ở xung quanh sân đấu, nhưng Lăng Nguyệt vẫn không hay biết, toàn tâm toàn ý tập trung vào việc luyện đan.  

Tư Đồ Diêu và Mộ Chỉ Ly không chút hay biết động tĩnh của Cô Lăng Nguyệt gây ra, ở thời điểm mùi thuốc truyền ra, hai người đều càng thêm cẩn thận chú ý đến đan dược đang thành hình trong lò đan, ngay tại lúc này có thể nói luyện đan đã thành công hơn phân nửa, nhưng nếu tại hiện tại phân tâm mà nói..., đan dược hủy đi khả năng cũng là thật lớn.

 Mùi thơm càng phát nồng đậm, người phía trước đều có thể ngửi thấy được mùi thuốc nồng đậm kia, khiến cho bọn hắn một hồi sảng khoái.  

  "Hắc, chúng ta tới đánh cuộc, ngươi nói hai người bọn họ đan dược của ai trước ra lò?" Một gã nam tử vốn dĩ bị Cô Lăng Nguyệt làm cho rung động, giờ mới đặt tinh thần lên hai người.

 Nghe vậy, nam tử kia cũng nhìn nhìn Mộ Chỉ Ly cùng Tư Đồ Diêu, do dự một lát sau nói: "Ta cá là nam tử kia thành công trước, ngươi thì sao?"

  "Ta cá là nàng kia thành công trước!"  

Mà ngay lúc đám người bên dưới tranh cãi chuyện này thì đan lô của Cô Lăng Nguyệt cũng truyền ra mùi hương gây chú, dù sao ba người bọn họ  luyện chế đều là Ngũ phẩm La Ách đan, cho dù có chậm hơn nhưng bọn họ cũng rõ khi đan dược ra lò mới biết  đến tột cùng là ai khá hơn một chút.

Trước hai vòng, ba người cơ hồ là ngang nhau, mà ở một vòng cuối cùng cũng không phải dễ dàng như vậy đánh ngang rồi, dù sao đan dược phẩm chất cùng với số lượng đều không nhất định sẽ giống nhau.

Bọn hắn muốn biết hai người này đến tột cùng ai càng mạnh hơn một chút? Cho nên đề tài cá cược lại thay đổi, cá xem đan dược của ai tốt hơn.

Tại đây trong không khí khẩn trương, thời gian cũng trở nên đặc biệt dài dằng dặc.  

Đột nhiên một đạo tiếng vang truyền ra, Tư Đồ Diêu và Mộ Chỉ Ly vậy mà đồng thời vỗ nắp lò, đan dược từ trong lò đan bắn ra, hai người thật sớm liền xuất ra bình sứ đã sớm chuẩn bị tốt đem đan dược cho chứa vào trong bình, lại là đồng thời hoàn thành!  

Hai người họ nhìn nhau thoáng cười, sau ánh mắt đều tập trung lên người Cô Lăng Nguyệt.

  "Oh, Mộ Chỉ Ly vậy mà cùng Tư Đồ Diêu đồng thời luyện chế thành công, so sánh tốc độ luyện chế thì Cô Lăng Nguyệt chậm hơn bọn họ! Có điều nàng gây ấn tượng cũng không nhỏ, cho nên khó có thể nói trước ai tốt nhất!" Lão giả râu trắng cười nói, nhìn về phía Lý trưởng lão trong mắt còn có một ý ép buộc, ai bảo lúc trước hắn ép buộc bọn hắn đâu này?

Tư Đồ Diêu này là Dược Tông hao phí không ít tâm tư tài bồi ra đấy, hiện tại có tới hai người của một cái Tiểu Vương quốc lại có thể cùng hắn so với, đây chẳng phải là một truyện cười sao?

 Kỳ thật bọn hắn trong nội tâm đều rất rõ ràng, Tư Đồ Diêu ở phương diện y thuật thành tựu thật là cao, mà Cô Lăng Nguyệt và Mộ Chỉ Ly có thể cùng hắn so với cũng là bởi vì các nàng là thiên tài, trước kia lôi đài thi đấu cũng không phải chỉ có ba người bọn họ là nhân tài xuất hiện, không nghĩ tới bây giờ nhưng lại vừa xuất hiện liền xuất hiện ba cái.  

Bọn họ thầm đoán hai nữ tử kia có sư phụ cực kỳ cường hãn, cùng chung quốc gia có khi là đồng môn không chừng!?

Nếu Cô Lăng Nguyệt biết bản thân bất tri bất giác bị người ta cho rằng bản thân cùng nữ chủ có mối quan hệ này nhất định sẽ lộ ra vẻ mặt vô cùng vi diệu.

  Nghe vậy, Lý trưởng lão sắc mặt cũng có chút khó coi, ý của bọn hắn há có thể không biết.Cô Lăng Nguyệt cùng Mộ Chỉ Ly này hắn nhất định phải đem nàng thu nhập vào dược tông! Xem đến lúc đó những lão gia hỏa này còn có hay không tâm tình đến gạt mình!  

Về tâm tư của Tư Đồ Diêu  không có chút nào không thích, hơn nữa là mừng rỡ. Hắn chưa bao giờ gặp được người bằng tuổi hắn liền có thể làm được một bước này, không nghĩ tới lần này tại chiến trường Thiên Huyền vậy mà gặp, hơn nữa lại có tới hai người. Mộ Chỉ Ly thì hắn sớm biết rõ nàng không tầm thường, về phần Cô Lăng Nguyệt tuy mới phát hiện sự lợi hại của nàng nhưng hắn cũng mang tâm tư muốn làm quen.

Ở hai người thành công luyện thành, chung quanh cũng truyền ra từng đợt thanh âm ồ lên, cực kỳ hoành tráng, trong lúc nhất thời xuất hiện nhiều đan dược như vậy cũng không phải ngày bình thường có thể nhìn thấy đấy.

 Những người còn lại trong tuyệt đại đa số đều thành công luyện chế ra đan dược, chỉ là luyện chế ra La Ách đan Ngũ phẩm lại cực nhỏ, bọn hắn đã có thể đứng ở chỗ này, luyện chế ra Tam phẩm đan dược ngược lại là không có vấn đề gì.  

Mọi người đặt bình sứ nhỏ ở trước bàn của bọn hắn, vẻ mặt của tất cả mọi người không giống nhau, có tự tin cũng có mất mát đấy, ở loại này thời khắc, chỉ luyện chế ra đan dược Tam phẩm mà nói rất rõ ràng là không thể nào chiến thắng đấy, đan dược Tứ phẩm ngược lại là có chút khả năng, nhưng cũng không lớn.

 Thành công luyện chế ra đan dược Ngũ phẩm mọi người là mặt lộ vẻ vui vẻ, nhiều người như vậy bên trong khả năng đạt được top 3 chính là bọn hắn rồi!  

" Coong!" 

 Tiếng chiêng đồng vang lên, hai canh giờ đã hết!

Đúng lúc này, Cô Lăng Nguyệt vừa vặn hoàn thành toàn bộ trình tự luyện đan, nàng thở dài một hơi,vừa nãy nàng quá mức chăm chú, đến mức ngay cả việc nàng thăng cấp cũng không biết, lúc này cũng vậy, cảm giác duy nhất hiện tại của nàng chính là thân thể nàng đang tự khôi phục lại nhanh chóng, không những không cảm thấy mệt mỏi, ngược lại càng thêm sảng khoái tinh thần hơn. Về phần đó là do nguyên nhân gì, bây giờ nàng không có sức đâu mà đi suy nghĩ, toàn bộ sức chú ý đều tập trung ở kết quả phán xét cuối cùng.

 Khi tiếng chiêng vang lên, tất cả mọi người an tĩnh lại, nhao nhao nhìn về phía Lý trưởng lão trên lôi đài. Đối với việc hắn đột nhiên xuất hiện cùng đột nhiên biến mất tất cả mọi người đã quen, gặp lại đã thấy nhưng không thể trách.  

 Lần này kết luận cũng không phải do người mà hai vòng trước đến nữa, mà do Lý trưởng lão tự mình bình phán. Bởi vậy có thể thấy được trình độ trọng yếu của một vòng cuối cùng này.  

  Lý trưởng lão từ hàng thứ nhất bắt đầu kiểm tra, mỗi khi xem đến một người liền đem tên đan dược, số lượng cùng với phẩm chất người nọ luyện chế nói ra, để cho tất cả mọi người có thể hiểu rõ.

"Vương Tuyền, Huyền Nguyên đan Tứ phẩm, phẩm chất trung đẳng, số lượng


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện