Y Vương Vạn Dặm Truy Thê

Chương 240


trước sau



Giang Vị Noãn mặc một chiếc váy ngủ màu trắng, âm thầm nhẹ nhàng đi đi đi lại lại.

Giữa đêm hôm khuya khoắt như vậy, ai nhìn thấy cũng sẽ bị dọa giật mình.

Giang Trấn Hải thực sự bị dọa giật mình, suýt chút nữa hai mắt dựng ngược hét lên, cũng may Ninh Vũ Phi vừa kịp bịt miệng ông lại, Giang Vị Noãn vẫn chưa bị hai người làm giật mình.

Sau khi nhìn thấy Ninh Vũ Phi, Giang Trấn Hải mới bình tĩnh trở lại, nói: “Giang Vị Noãn?”
“Ừ!” Ninh Vũ Phi khẽ gật đầu, để tay lên miệng.

Thấy Giang Vị Noãn khéo léo mở cửa đi ra ngoài, Ninh Vũ Phi nhanh chóng tới cửa nhìn.


“Ninh Vũ Phi, có chuyện gì vậy? Chẳng nhẽ Giang Vị Noãn đã bị thứ gì nhập thân ư?” Giang Trấn Hải là người rất tin vào Phong Thủy.

“Không phải, trên đời này làm gì có ma, chỉ có người giả thần giả quỷ thôi.


Lông mày của Ninh Vũ Phi hơi giật giật: “Giang Vị Noãn hình như sắp ra ngoài, vậy nên chú hãy bảo tất cả bảo vệ ở cổng ngoài tạm lánh rồi chúng ta đi theo sau.


“Được!” Giang Trấn Hải liền gọi điện thoại.

Cho tất cả vệ sĩ ở cổng sơ tán, để Giang Vị Noãn ra ngoài.

“Chú Giang, chúng ta bám theo.


“Được”
Giang Trấn Hải lo lắng hỏi: “Ninh Vũ Phi, rốt cuộc sảy ra chuyện gì, sao Giang Vị Noãn lại! ”
“Có người đang khống chế cô ấy, đây chắc là muốn đi gặp mặt người đó, chúng ta cứ theo sau sẽ biết.

” Ninh Vũ Phi tăng nhanh tốc độ
Lúc này, sau khi Giang Vị Noãn bước ra khỏi cổng, cô đi về phía một con đường trong rừng, bóng ảnh dần bị bao phủ bởi bóng tối rồi biến mất.


“Chú Giang, đây là đi đâu?” Ninh Vũ Phi hỏi.

“Chỗ đó là hồ nước nhân tạo chưa hoàn thành, nhưng tại sao Giang Vị Noãn lại đến nơi như vậy vào nửa đêm?”
“Rất đơn giản, có người đang điều khiển cô ấy!”
Ninh Vũ Phi nói: “Âm thầm đi theo đừng để bị lộ, đi!”
“Được!”
Sau khoảng vài trăm mét có thể nhìn thấy hồ nước nhân tạo,

Ninh Vũ Phi kéo Giang Trấn Hải vào chỗ tối ẩn nấp.

“Suỵt!”
Ninh Vũ Phi nhìn sang thì thấy một người bí ẩn mặc áo choàng đen đứng trước mặt Giang Vị Noãn, trầm mặc một hồi.

Mặc dù bên kia hành động rất thần bí, nhưng Ninh Vũ Phi vẫn nghe thấy người bí ẩn đang niệm cái thứ gì đó khá cổ quái.

“Chú, đợi con ở đây!”
Ninh Vũ Phi nhẹ nhàng nhảy lên ngọn cây, lấy ra ba cây ngân châm trong tay, híp mắt bắn ra một cách dứt khoát.

Phập!
Ba cây ngân châm nhanh chóng bay đến, người đàn ông bí ẩn rất cảnh giác, kịp thời xoay người để tránh đòn đánh lén của Ninh Vũ Phi.

“Ám khí?” Người đàn ông bí ẩn lẩm bẩm.

Ninh Vũ Phi liền nhảy ra, lại lấy ra năm cây ngân châm phi về phía trước, ép đối phương lui về phía sau không cho hắn dùng Giang Vị Noãn để uy hiếp.


Phập!
Một vài cây ngân châm buộc đối thủ lùi về sau, trực tiếp đi ngang qua hồ nước nhân tạo, ngón chân chạm nhẹ trên mặt nước.

“Khinh công thật lợi hại!”
Đương nhiên, Ninh Vũ Phi cũng không muốn mất dấu, một sải chân, trực tiếp nhảy lên mặt nước.

“Chú Giang, để ý Giang Vị Noãn, lát nữa con sẽ quay lại.


“Ninh Vũ Phi, cẩn thận!” Giang Trấn Hải vội vã chạy ra ôm Giang Vị Noãn.

Người đàn ông bí ẩn hiển nhiên cũng nhận ra Ninh Vũ Phi thân thủ phi phàm, thế nên hắn ta liền xoay người bỏ chạy, bên này Giang Vị Noãn từ từ nhắm mắt ngã vào vòng tay của cha mình.

“Giang Vị Noãn, con gái?” Giang Trấn Hải liếc nhìn Ninh Vũ Phi, anh đã đuổi theo kẻ bí ẩn kia.

.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện