Ninh Vũ Phi lạnh lùng nói: “Loại người như các người nói chuyện như đang đánh rắm vậy.
”
A!
Ống thép cắm vào mu bàn tay của tên côn đồ, máu tươi phun ra.
Tên còn lại bị Ninh Vũ Phi đánh cho bất tỉnh, chỉ có đau đớn mới khiến bọn chúng ghi nhớ lâu dài.
Ông luật sư trung niên kinh hãi đứng tại chỗ, một luật sư cao cao tại thượng như ông ta chưa từng nhìn thấy cảnh tượng như vậy.
Thấy Ninh Vũ Phi đang nhìn về phía mình, vị luật sư trung niên vội lùi lại hai bước, nói: “Cậu muốn thế nào, tôi là luật sư đấy, nếu dám động vào tôi sẽ khiến cậu phải ngồi tù bất cứ lúc nào.
”
Đột nhiên, Ninh Vũ Phi ném ống thép ra khỏi tay, lực mạnh đến nỗi khiến ống thép xuyên qua sàn bê tông, cách ngón chân của vị luật sư trung niên chưa đầy một tấc.
Ầm!
Điều này khiến cho ông luật sư trung niên sợ hãi, thậm chí cả người đều run lên, một thứ chất lỏng màu vàng từ dưới quần chảy xuống.
Ninh Vũ Phi khinh thường nói: “Sao vậy luật sư? Sợ đến mức đi tiểu luôn rồi?”
“Cậu! Cậu muốn làm gì?” Ông luật sư trung niên nuốt nước bọt.
“Ha ha, nói đi, ai sai khiến ông làm như vậy?”
“Tôi nói cho cậu biết, người đó cậu không chọc vào được đâu, cô ta là một người nổi tiếng ở thành phố Ngọc Trai, cậu tưởng rằng cậu có thể khiến cô ta dao động à?”
Ninh Vũ Phi nhặt một bao thuốc lá từ dưới đất lên tự châm một điếu thuốc nói: “Người ông nói là một ngôi sao lớn đúng không?”
“Nếu như cậu đã biết cô ấy là một ngôi sao lớn vậy thì cậu đừng nên nhúng tay vào việc này, cô ấy chỉ muốn đòi lại công đạo cho người hâm mộ của mình mà thôi.
”
“Ha ha! ”
Những lời này khiến Ninh Vũ Phi cảm thấy nực cười, nói: “Có nghĩa là trong mắt cô ấy người hâm mộ của cô ấy là người còn những người khác không phải là người đúng không?”
“Bảo vệ người hâm mộ của mình là không sai.
”
“Vậy thì người hâm mộ của cô ấy đánh người cũng không sai sao? Người hâm mộ đánh người cô ta liền để ông cứu người hâm mộ ra, đối với người khác liền mặc kệ không quan tâm sao?” Ninh Vũ Phi có chút tức giận.
“Tất nhiên là không, chúng tôi sẵn sàng giúp đỡ những người bị hại và đền bù mọi tổn thất, chuyện này đến đây là kết thúc đi, thế nào?”
Ninh