Trong số những người này có một vài người từng là nghệ sĩ của công ty giải trí nhà họ Âu Dương, nhưng sau khi Tạ Khả Di nhận chức, một mình chiếm hết mọi tài nguyên, giúp cho danh tiếng của mình tăng lên nhanh chóng.
Bây giờ có thể nói rằng Tạ Khả Di là ngôi sao hot nhất ở thành phố Ngọc Trai, luôn khinh thường người khác cũng chỉ dùng lỗ mũi nhìn người.
Sau khi ăn vài cái tát, Tạ Khả Di hoa mắt chóng mặt, mặt đã sưng vù biến dạng, đây là lần đầu tiên cô ta bị người khác dạy dỗ như vậy.
Người vệ sĩ ngoài cửa cuối cùng cũng nhận ra cô chủ của mình bị người khác đánh, vội vàng xông vào.
"Đánh cho tôi, không cần khoan nhượng mà đánh lại cho tôi." Tạ Khả Di vẫn còn sức để ra lệnh.
Năm người vệ sĩ xắn tay áo, hăm he đi đến, Ngọc Châu quay lại nói: "Cô chủ, hai người lùi lại đi, tránh làm bị thương."
Một người vệ sĩ tấn công trực diện, Ngọc Châu nghiêng người né đòn, dùng khuỷu tay đập vào mặt đối phương.
Bịch.
Thủ đoạn của Ngọc Châu cũng không kém, đánh cho năm người vệ sĩ kia không cách đánh trả, liên tục lùi về phía sau, thậm chí ngay khi vừa đứng lên liền nhận ngay bạo kích.
Năm người vệ sĩ bị đánh nằm dưới đất khóc lóc liên tục, họ hoàn toàn không phải là đối thủ của Ngọc Châu.
"Một đám phế vật.
Ninh Vũ Phi, còn cả mày nữa, tao sẽ không tha cho mày đâu." Tạ Khả Di quay người liền chạy đi.
Lâm Thanh Tiêu không sợ bị người khác báo thù, chỉ sợ không có ai báo thù cô ấy.
Cô ấy bảo quản lí đuổi hết đám vệ sĩ này ra ngoài, sau đó quay lại nói với mọi người: "Mọi người đừng để mất hứng, tiếp tục, tiếp tục đi."
"Cô Lâm, đây là tiểu sư đệ của cô phải không?" Có một tổng giám đốc tiến lên hỏi.
"Không sai, cậu ấy chính là tiểu sư đệ của tôi, nếu ai dám ức hiếp cậu ấy, đừng trách Lâm Thanh Tiêu tôi không khách sáo."
Lâm Thanh Tiêu vừa cười vừa nói, lời nói của cô khiến cho ai cũng phải rùng mình.
Một người mà ngay cả bá chủ