Trong lòng tất cả mọi người đều cảm thấy bất lực, bởi vì đó là một nhân vật to lớn, bọn họ hoàn toàn không có cách nào để đối phó.
"Tổng giám đốc Tạ, là nữ hoàng quốc tế Lâm Thanh Tiêu, cô ta muốn thu mua công ty chúng ta." Có người nói.
"Lâm Thanh Tiêu? Cô ta là cái thá gì chứ? Đừng tưởng rằng là nữ hoàng quốc tế thì có thể muốn làm gì thì làm.
Đây là công ty của tôi, bán hay không là do tôi quyết định."
Trên thực tế, Tạ Khả Di hoàn toàn không biết cách tiếp quản công ty, việc duy nhất mà cô ta có thể làm bây giờ chính là dùng công ty nâng đỡ cô ta lên mà thôi.
Một người đàn ông trung niên nói: "Đây quả thực là việc đã có mục đích sẵn, nhưng chúng ta cũng không có cách nào khác.
Chúng ta mà không đồng ý bọn họ sẽ áp dụng chính sách độc quyền.
Một khi chúng ta không hợp tác với họ, các công ty đối tác lớn khác sẽ lựa chọn rời bỏ chúng ta.
Nếu như vậy, chúng ta hoàn toàn không thể trụ được đến một tuần.”
"Làm sao có thể nghiêm trọng như vậy được?"
Tạ Khả Di nhìn mọi người: "Tôi hiểu rồi, có phải các người không hài lòng về việc tôi tiếp quản công ty, kết hợp với người ngoài đối phó tôi không?"
Câu nói này không có chút thông minh nào, thành công chọc giận mọi người.
"Nếu cô nghi ngờ chúng tôi thì chúng tôi thật sự không còn gì để nói.
Nếu đã như vậy, công ty cuối cùng có phá sản thì cô tự mình lo cho mình đi."
Một lãnh đạo cũ của công ty đứng dậy, vứt bỏ thẻ công tác của mình rồi bước ra ngoài.
Thấy tình hình như vậy, một vài cổ đông cũng lần lượt làm theo.
Bọn họ nhìn thấy được công ty này đến cuối cùng sẽ phá sản, thay vì việc bị đuổi khỏi công ty sau khi bị thu mua, chi bằng sớm từ chức rồi tìm con đường khác.
Những người có năng lực như họ không cần phải lo không có việc làm, nhưng điều kiện trước tiên là không phải bị đuổi đi hay bị khai trừ.
Bởi vì sự kém thông minh của Tạ Khả Di khiến cho mấy cán bộ cũ của công ty trực tiếp tức giận bỏ đi, mà cô ta hoàn toàn không hề ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.
Cô ta vẫn quyết định đấu với Lâm Thanh Tiêu đến cùng, thăng chức cho một số người mà cô ta cảm thấy vừa mắt để đảm nhận vị trí quan trọng.
Bên Lâm Thanh Tiêu không chút vội vàng, ở biệt thự thưởng thức rượu vang đỏ, bắt nạt Ninh Vũ Phi, còn về những việc khác thì giao cho Ngọc Châu đi giải quyết.
Trên mặt Ninh Vũ Phi có mấy dấu hôn, anh đang giúp Lâm Thanh Tiêu bóp chân, cười hỏi: "Chị, buổi chiều em phải đi học rồi,