Ninh Kiến Vũ đang nằm ngủ, nghe thấy động tĩnh ồn ào thì hơi ngẩng đầu lên, hai mắt hẹp dài dập dờn ánh nước vì ngáp ngủ.
Nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài cửa, lại ngáp thêm một cái rồi tiếp tục công cuộc nằm bẹp trên bàn.
Đụng ai không đụng, đụng vào con sư tử kia thì mày chết chắc rồi.
Trong lòng Ninh Kiến Vũ chẹp một cái. Mong là con bé nhẹ tay một chút, bằng không anh lại phải vất vả dọn dẹp chiến trường. Chậc!
Đúng lúc này, tiếng chuông vào học vang lên.
Không biết ai hô "giáo viên giáo dục đi tới", mọi người nghe vậy thì xanh mặt, vội vàng chạy về chỗ ngồi.
Giáo viên giáo dục là một người phụ nữ trung niên, tóc búi phía sau, đeo kính gọng vàng. Nhìn qua có vẻ là người khó tính.
Tất cả mọi người đều đã chạy hết, kể cả Hoàng ca. Chỉ còn lại Ninh Kiến Tâm cùng Triệu Vũ Mặc.
Giáo viên giáo dục đi tới, lướt mắt đánh giá cô từ trên xuống, sau đó hỏi: "Học sinh mới?"
Ninh Kiến Tâm cười lễ phép, gật đầu: "Vâng ạ."
"Ninh Kiến Tâm?" Bà ta hỏi tiếp.
Lại gật đầu: "Vâng ạ."
Lúc này, khuôn mặt giáo viên giáo dục mới hoà hoãn lại một chút. Sau đó không nói gì mà đi vào lớp.
"Cô ơi, em xin phép đưa bạn học tới phòng y tế nhé." Ninh Kiến Tâm cực kì lễ phép hỏi ý kiến.
Các bạn học trong lớp đều im thin thít, bà cô này là hung thần ác sát của trường, chưa bao giờ cho học sinh sắc mặt tốt. Ai ai cũng sợ. Nghe nói bà ta có quan hệ với cấp cao. Hình như là họ hàng xa của hiệu trưởng.
Giáo viên giáo dục liếc mắt một cái, sau đó nói: "Đi đi."
Bà ta rất ghét những đứa con gái nhà giàu lại xinh đẹp. Đối với bà ta, nếu bọn nhãi này không dựa vào gia thế, thì còn không bằng con kiến. Lại còn lúc nào cũng dựa vào khuôn mặt xinh đẹp mà nũng nịu, bán manh. Thật không biết xấu hổ.
Thế nhưng bà ta cũng được cấp trên phổ cập về học sinh mới này, là người của Ninh gia. Mà