Bàn tay thon dài của Lục Vũ Thần lướt trên điện thoại, vào xem tin nhắn gia đình khiến toàn bộ gia quyến Lục thị chấn động.
Chỉ nghĩ lão thái thái đùa cho vui bởi Lục Vũ Thần trước nay cấm sắc, không qua lại với nữ nhân, hắn ta vào xem lại không lên tiếng phủ nhận có phải ngầm thừa nhận rồi.
Giọng nói trong điện thoại của Lục Vũ Thần vang lên, Doãn Mộ Tư cảm thấy có chút quen thuộc, chẳng phải là giọng nói của cô sao?
Doãn Mộ Tư nhớ đêm qua, cô vì quá tức giận mà nói cô hẹn hò với Lục Vũ Thần, lại còn đòi kết hôn với anh ta.
Nhanh như chớp, Doãn Mộ Tư đứng lên chạy về phía Lục Vũ Thần muốn cướp chiếc điện thoại trên tay anh, không cẩn thận lại vấp phải cạnh giường té ngã lên người anh.
Toàn thân cô nằm đè lên người anh, chiếc điện thoại cũng rơi xuống ở đỉnh đầu Lục Vũ Thần.
Tiếng nói trong veo của cô vang lên từ chiếc điện thoại:"Tôi sẽ hẹn hò với Lục Vũ Thần của Lục thị và sẽ sớm kết hôn với anh ấy,...."
Doãn Mộ Tư trườn trên người của Lục Vũ Thần để giành lấy chiếc điện thoại, tắt đi video đang bật.
Những gì cô không muốn đại ác ma nghe đều đã nghe rồi, anh ta phát hiện cô lợi dụng tên tuổi anh ta, có khi nào sẽ kiếm cô tính sổ hay không?
"Doãn Mộ Tư, còn không buông?"
Lời nói của Lục Vũ Thần mang đầy sự ghét bỏ, cô mới nhận ra bản thân đang nằm trên người anh, bờ ngực to tròn đang đặt trước mặt anh, vì hôm nay cô mặc áo trễ vai nên với tư thế này toàn bộ bờ ngực liền lộ ra… ông trời ơi, có thể thương xót cứu cô một mạng được không?
Cánh cửa phòng bệnh mở ra, Tô Ngôn nói vọng vào:"Lục tổng, bên phía…"
Cảnh tưởng không đúng lắm, Lục Vũ Thần cấm dục cấm sắc đang bị mỹ nhân đè thật kinh thiên động địa.
"Không có gì quan trọng, hai người cứ tiếp tục." - Tô Ngôn vội vàng đóng cửa lại… mới sáng sớm mà thật tràn đầy năng lượng.
Doãn Mộ Tư ngay lập tức đứng lên vội vàng cúi đầu:"Xin lỗi Lục bang chủ, tôi không nên mượn danh anh hù gà dọa khỉ, nhưng vì anh là một người quá hoàn mỹ, quá đẹp đẽ không ai sánh bằng, tôi không thể tìm được bất kỳ ai tốt hơn anh để mang ra hù dọa bọn họ.
Tất nhiên là tôi không hề có cái suy nghĩ bám lấy anh, hoàn toàn không muốn kết hôn với anh." - Doãn Mộ Tư sợ quá nói quàng, lời nói không sắp xếp lại cảm thấy không đúng:"Lục bang chủ, tôi không có ý chê bai việc muốn kết hôn với anh đâu, cô gái nào phải may mắn lắm mới được kết hôn với anh."
Doãn Mộ Tư hiện tại chỉ muốn bỏ trốn, sợ bị Lục Vũ Thần giết người giấu xác ở nơi này.
Lục Vũ Thần chỉnh trang lại trang phục, đôi mắt nhìn Doãn Mộ Tư nhàn nhạt cười khinh:"Vậy cuối cùng, là muốn hay không muốn."
Cô có điên mới muốn kết hôn cùng đại ác ma, nhưng trả lời không muốn thì những lời lúc nãy tâng bốc hắn liền bị hắn nhìn ra là nói dối.
"Trả lời."
Cảm thấy cô muốn trốn tránh, đôi môi Lục Vũ Thần lại nâng lên đánh tan ý chí mạnh mẽ cuối cùng của cô.
"Muốn… muốn lắm."
Cô bị điên rồi, bị anh ta điều khiển thần trí rồi.
Lục Vũ Thần sương lạnh, ánh mắt không có chút tình cảm, nhìn những dòng tin nhắn trong điện thoại liền nói:"Chuyện do cô gây ra, phải tự chịu trách nhiệm."
Chịu trách nhiệm, chịu cái gì?
Cho đến khi bóng lưng của Lục Vũ Thần rời đi, Doãn Mộ Tư cũng không hiểu anh muốn cô chịu trách nhiệm việc gì?
Khi cô quay về nhà để chuẩn bị cho cuộc họp cổ đông Doãn thị, cứu được ba cô về, việc của Doãn thị cũng không thấy Lục Vũ Thần có chút hành động gì.
"Cô chủ, bên dưới có rất nhiều người đứng bên ngoài nhìn chằm chằm biệt thự chúng ta, bọn họ có chút lạ…"
Chuyện đêm qua ở bệnh viện tuy cô không biết đã xảy ra thế nào, nhưng theo lời