Doãn Mộ Tư mở cửa, trước mặt xuất hiện Lục Thần Vũ cũng đang cầm nắm cửa kéo vào, mái tóc anh còn ướt, một mùi hương nhẹ nhàng xông vào mũi, dường như anh vừa tắm xong.
Đại ác ma lạnh lẽo nhìn cô một cái, liền xoay ngước đi vào bên trong.
“Lục Vũ Thần, cảm ơn anh.
” - Doãn Mộ Tư thấy hắn không nhìn cô, xem ra đang không vui:”Hình như anh không thích ăn cháo, khi nãy cũng không ăn mấy muỗng, tôi xuống nấu mì thịt bò cho anh nhé?”
Lục Vũ Thần không phản ứng, bàn tay thon dài đang dùng khăn lau mái tóc còn ướt, đánh giá cô gái trước mặt cũng biết để ý nịnh nọt.
“Tóc ướt không tốt, để tôi sấy tóc cho anh.
”
Không đợi Lục Vũ Thần từ chối, Doãn Mộ Tư chạy đến ngăn tủ lấy máy sấy tóc, cắm điện vào ổ cắm, sáu đó kéo chiếc áo ngủ của hắn để hắn ngồi xuống.
Bàn tay Doãn Mộ Tư thành thạo, nhẹ nhàng, chậm rãi vu.ốt ve mái tóc của hắn, cảm thấy Lục Vũ Thần không bài xích liền nhỏ giọng:”Sao anh biết có người muốn bắt tôi?”
Lục Vũ Thần không đáp.
“Bắt được người chưa? Là ai vậy? Mục đích là gì?"
Bi cô hỏi dồn dập, Lục Vũ Thần không những không đáp mà còn nhắm mắt lại
Doãn Mộ Tư lúc này đứng đối diện Lục Vũ Thần, trộm ngắm nhìn gương mặt đẹp trai ác ma của anh, cặp chân mày rậm, lông mì dài, làn da nhìn gần mới phát hiện rất sạch sẽ đẹp đẽ.
Cô thầm mỉm cười, ánh mắt lại nhìn cái mũi cao, cuối cùng dừng lại trên bờ môi hồng thẫm của anh, thật đáng thưởng thức.
Cô thất thần ngắm nhìn Lục Vũ Thần, máy sấy tóc không di chuyển mà để một chỗ, hắn đột nhiên mở mát, nghiêng đầu sang một bên tránh né, đôi mắt như dao nhọn sắc bén nhìn cô.
“Xin lỗi, anh không sao chứ?”
Lục Vũ Thần hừ lạnh:”Thất thần nghĩ cái gì?”
Doãn Mộ Tư hơi đỏ mặt, vừa rồi cô chiêm ngưỡng sắc đẹp của anh, nhưng đánh chết cũng không dám nhận.
“Không có.
” - Cô lắc đầu.
"Doãn Mộ Tư, cô không nghe lời, từ nay về sau không được bước ra cửa nửa bước.
Bây giờ thì cút ra ngoài.
" - Lục Vũ lạnh giọng xua đuổi, đã làm sai còn chưa chịu nhận lỗi
Trong lòng Doãn Mộ Tư chợt nhận ra bản thân đã làm sai, từng hứa với Lục Vũ Thần ra ngoài liền báo cáo, đêm qua vì chuyện kết hôn quá kí.ch thích nên không nhớ.
Hon nữa Lục Vũ Thần đã cứu cô, cảm thấy hắn giận dữ như vậy cũng không có gì sai.
Lại nói, điện thoại của cô không tìm thấy, không biết đêm qua Hàn Dĩnh say như vậy về nhà có cãi vã với Cố Triết không?
Còn vấn đề kẻ muốn bắt cô, vẫn chưa được giải đáp.
“Cả đêm qua vất vả đi cứu tôi, chắc anh mệt lắm phải không, tôi có biết mấy bài massage thư giãn giải tỏa khí huyết, đầu óc lưu thông, để tôi giúp anh nhé.
”
Doãn Mộ Tư chạy qua phía sau lưng Lục Vũ Thần , xoa x.oa nắn nắn rất bài bản.
Học sấy tóc, học massage cũng đều vì muốn làm Tống Tư Hàn thoải mái, cuối cùng tất cả Lục Vũ Thần đều là người hưởng lợi.
Lục Vũ Thần thoải mái không ít, hắn thường bị đau đầu vì giải quyết quá nhiều việc, bàn tay nhỏ nhắn của cô len lỏi qua từng thớ thịt, chạm đến đâu thoải mái đến đó.
“Anh xem, rất thoải mái đúng không?”
Sự thật chứng minh, cô cũng rất biết lấy lòng, nịnh nọt anh, cũng sẽ rất nghe lời, trung thành với anh.
Lục Vũ Thần vẫn nhắm mắt, lạnh giọng:”Muốn ra ngoài phá phách?”
Đại ác ma đúng là cái gì cũng biết.
Doãn Mộ Tư liên tục gật đầu, bàn tay vẫn không ngừng lại nhiệm vụ:”Tôi thật sự biết lỗi rồi, đảm bảo không có lần sau.
”
Lục Vũ Thần khinh thường:”Cô hiện tại là vợ của bang chủ Nhất Đường, còn lo thiếu kẻ thù? Ra ngoài không có cận vệ, cô nghĩ cô có mấy cái mạng.
"
Doãn Mộ Tư nhăn mặt lại, nhìn chiếc nhẫn trên tay cô và tay Lục Vũ Thần trên ngón áp út mà cắn môi, lúc sau cô bạo gan nắm lấy tay Lục Vũ Thần nói:” Không phải luôn có anh giúp tôi sao?” - Sau đó liền xoa lên chiếc nhẫn lấp lánh khẽ cười nhẹ:” Đừng giận tôi được không, sau này tôi nhất định cẩn thận, nhất định báo cáo, ra ngoài liền cẩn thận