Chiếc xe lái vào một showroom chuyên bán moto lớn nhất thành phố Nam Sơn.
Doãn Mộ Tư cũng đã nhiều lần đến nơi này, cũng là một trong những gia đình có tiếng tăm trong xã hội, vừa nhìn đã nhận ra đệ nhất mỹ nhân thành phố Nam Sơn - Doãn Mộ Tư.
“Doãn tiểu thư, xin mời vào bên trong… hôm nay cô không đến cùng Tống tổng sao?” - Quản lý cửa hàng nhanh chóng chạy ra đón tiếp
Doãn Mộ Tư biến sắc, từ khi xuống xe bước vào nơi này cô đã có dự cảm không lành rồi.
“Vị đây là?” - Quản lý cửa hàng nhìn Lục Vũ Thần liền hỏi.
“Anh ấy là chồng của tôi.” - Doãn Mộ Tư liền khoác tay Lục Vũ Thần tươi cười giới thiệu.
Quản lý cửa hàng nhìn Lục Vũ Thần ngầm đánh giá, ngũ quan hài hòa, gương mặt đẹp đẽ mang chút lạnh lùng… nhưng người này, hắn ta chưa từng gặp qua.
Tất cả thiếu gia giàu nhất hào môn ở thành phố Nam Sơn hắn đều gặp hoặc biết đến, người đàn ông này quá xa lạ.
Là trai bao, do Doãn tiểu thư bao nuôi.
Nghe đồn Doãn Mộ Tư và Tống Tư Hàn chia tay, xem ra là thật rồi.
Vậy nên hắn chọn lướt qua, không thèm chào hỏi Lục Vũ Thần.
“Doãn tiểu thư, hôm nay cô đến đây để chọn xe hay muốn bảo trì xe cũ, chiếc chiến mã của cô bách chiến bách thắng, ở Nam Sơn này chưa có chiếc nào vượt qua.”
Chiến mã mà hắn nói, chính là chiếc xe Tống Tư Hàn tặng cô.
Hôm nay, cô cảm thấy bị Lục Vũ Thần gài bẫy.
Cô đưa mắt liếc nhìn Lục Vũ Thần, hắn ta mang cô đến đây làm gì?
“Mua xe mới.”
Doãn Mộ Tư:”...”
Mua xe mới, vậy mà Lục Vũ Thần còn quan tâm đến đam mê của cô.
Hắn không bài xích chuyện Tống Tư Hàn thích đua xe nên cô mới tập chạy và đam mê chung với anh ta.
Tiểu Vũ chỉ một chiếc xe được trưng ở chính diện cửa hàng, Doãn Mộ Tư nhìn theo hướng Tiểu Vũ liền tròn mắt.
“Ducati phiên bản giới hạn.”
Doãn Mộ Tư rất thích dòng xe này, nhưng phải đặt hàng rất lâu mới có thể mua được, cô đã muốn mua rất lâu nhưng đều không mua được.
“Doãn Mộ Tư.”
Nghe có người gọi tên mình, Doãn Mộ Tư xoay người liền phát hiện người quen không muốn gặp - Bạch Phi Tinh.
Bạch Phi Tinh là chị gái của Bạch Giai Giai, là bà con bên vợ của Doãn Danh.
Doãn Danh bị gia đình họ Doãn từ mặt, nên rất nghe lời bên nhà vợ, trong Doãn thị ông ta có một số cổ phần nên đưa em trai của vợ là Bạch Huân vào công ty… Sau khi Lục Vũ Thần tiếp nhận, đã đuổi tất cả bọn chúng cút khỏi Doãn thị.
“Đây chẳng phải là đệ nhất mỹ nhân Doãn Mộ Tư đây sao, người bị Tống Tư Hàn vút bỏ như giày rách… Tôi nhớ không nhầm, Tống Tư Hàn đam mê tốc độ, chẳng lẽ cô không xấu hổ còn đến đây?” - Bạch Phi Tinh đang đứng bên cạnh chiếc ducati săm soi nhìn thấy Doãn Mộ Tư liền khinh khi.
Tiểu Vũ đưa ánh mắt lạnh lẽo nhìn Bạch Phi Tinh, ánh mắt của cậu nhóc trần đầy sự khinh thường kèm tức giận.
Doãn Mộ Tư ngồi xuống, đưa hai tay lên mặt trấn an Tiểu Vũ:”Cục cưng, không sao… tin tưởng mẹ.”
Tiểu Vũ lúc này mới gật đầu.
“Mẹ… xem thằng nhóc này cũng 5 6 tuổi, cô mới 20 tuổi… Doãn Mộ Tư, cô lăn giường khi chưa trưởng thành thì không nói đi, còn có cả con.” - Bạch Phi Tinh cố ý nói lớn, khiến mọi người trong showroom đều nhìn Doãn Mộ Tư đánh giá.
Doãn Mộ Tư không để ý lời nói của cô ta, con người của Bạch Phi Tinh ngu ngốc lại thích làm liều, ở đây còn có Tiểu Vũ, cô không muốn đôi co, làm tổn thương con trai.
Doãn Mộ Tư cười khinh, xoay người gọi quản lý:”Quản Lý Trương, tôi muốn chiếc này.”
Quản lý Trương chạy lại, Bạch Phí Tinh liền nói:”Quản lý Truong, tôi lấy chiếc xe này.”
Quản lý Trương mỉm cười lấy lòng liền đáp:”Hai vị, chiếc xe này đã có người đặt hàng, cũng đã thanh toán, đợi chủ nhân đến nhận thôi a.”
Doãn Mộ Tư nghe xong có chút tiếc nuối, nhưng trước giờ đối với cô, không tranh không giành, thứ mình thích nhất nếu là của người khác, phải học cách chấp nhận.
Bạch Phi Tinh thấy Doãn Mộ Tư nhường bước liền đắc ý, xem ra Doãn thị vào tay cô ta quản lý liền thất bại, cả một chiếc xe đua thông thường cũng không dám tranh.
“Quản lý Trương, ông liên hệ bên kia, tôi trả gấp đôi… tôi muốn chiếc xe này.”
Quản lý Trương nghe vậy liền vội vàng đi liên hệ chủ nhân chiếc xe bóng nhoáng đẹp đẽ.
Doãn Mộ Tư không quan tâm đến Bạch Phi Tinh, đưa Tiểu Vũ đi một vòng chọn xe, chỉ là đã thấy chiếc ducati kia rồi, liền không ưng mắt những chiếc khác.
Một lúc sau, hai mẹ con đi đến gần phía Lục Vũ Thần, hắn vẫn ngồi ở ghế chờ, bàn tay lướt điện thoại không màn sự đời.
“Vũ Thần, tôi không chọn được.” - Doãn Mộ Tư ngồi xuống, nhìn một vòng, lại dán vào chiếc ducati liền nói.
“Đợi.” - Lục Vũ Thần nhàn nhạt đáp.
Đợi, đợi cái gì?
Doãn Mộ Tư không dám hỏi, Lục