Không những thế, cô còn cho ông nội một đứa cháu rể.Tránh việc ông cứ suốt ngày tìm đối tượng cho cô đi xem mắt.Thật phiền phức.
Tử Uyên cẩn thận cân nhắc việc kết hôn với anh.
" Được, tôi đồng ý hợp tác với anh. Nhưng tôi có ba điều kiện. Nếu anh đồng ý, giao ước này sẽ được thực hiện ngay, còn nếu không thì chúng ta không phải bàn nữa."
" Tôi đồng ý"- Dạ Thiên dứt khoát trả lời.
Nghe được câu trả lời vội vàng từ anh, quả thật, vô cũng hơi bất ngờ. Nếu như cô muốn anh phải làm điều gì đó bất lợi với bản thân thì sao? Nếu như cô lợi dụng anh thì sao? Anh cũng không thèm quan tâm sao?
" Tùy anh. Thứ nhất, sau khi chúng ta kết hôn, cuộc hôn nhân này sẽ giữ bí mật. Không được tiết lộ ra bên ngoài."
" Được."
Thứ hai, sau một năm, chúng ta sẽ hết nợ, không còn quan hệ gì nữa. Anh không được làm phiền tôi, tôi cũng sẽ không can thiệp đến cuộc sống của anh. Còn điều thứ ba, nếu chúng ta sinh con, thì nó sẽ toàn quyền được tôi nuôi dưỡng."-Tử Uyên lạnh lùng.
Dạ Thiên nghe cô nói, mày kiếm bất giác nhíu lại. Về điều kiện thứ nhất và thứ ba của cô, anh có thể suy nghĩ chấp nhận. Nhưng cô lại yêu cầu sau một năm sẽ không có bất kì mối quan hệ với anh. Điều đó làm anh rất khó chịu. Chẳng lẽ anh lại đáng ghét đến vậy?
Ánh mắt anh trầm xuống, bình tĩnh suy nghĩ thông suốt. Được rồi. Một năm. Anh có thời gian một năm để thay đổi trái tim cô. Dạ Thiên đánh cược.
" Được"- Giọng nói thủ thỉ vang lên trong đêm tối yên tĩnh.
Tử Uyên nghe anh đáp, cô hài lòng gật đầu.
Thấy cô không còn ý kiến gì nữa, Dạ Thiên mới cảm thấy thoải mái một chút.
"Vậy bao giờ chúng ta kết hôn.?"
"Chủ nhật tuần này, tôi sẽ ở cục dân chính chờ anh."
"Tôi vẫn chưa biết tên em "
"Tử Uyên"-