" Kết hôn? Nam Cung gia? Nói rất hay."
" Ngươi hiểu?"
" Đúng, Nam Cung gia là thứ gì, có thể khiến Dạ gia chủ đây nhọc công như vậy, muốn lấy, ông tự mình mà lấy, Dạ Thiên này, không hứng thú."- Dạ Thiên nửa đùa nửa thật. Tài lực của Nam Cung gia cũng khiến anh vài phần kính trọng nhưng nếu một mực ép buộc, anh cũng sẽ không nương tay.
" Hỗn xược, tộc Nam Cung không phải nơi ngươi có thể ăn nói hồ đồ."
" Vô sỉ."
" Ngươi....."
" Dạ Thiên,......"- Tử Uyên gọi anh. Nghe anh nói chuyện với Dạ Quân, không phải cô muốn xen vào, nhưng chuyện này không liên quan tới Nam Cung gia, tất cả là do mấy lão bất tử đó gây nên. Nhất định, cô sẽ hảo hảo giáo huấn bọn họ một phen. Còn bây giờ, đừng nhắc tới nữa...
Dạ Thiên ngừng chuyện, anh ôn nhu nhìn cô.
Tử Uyên nheo mắt, ngầm ám hiệu, không rõ cô muốn gì, chỉ có ý cười, tia linh động mãnh liệt trong đáy mắt. Dạ Thiên hiểu ý cô, bà xã của anh không bao giờ chịu thiệt, nếu cô không để ý chuyện này, anh cũng sẽ tự ra tay....
" Dạ Thiên,...."
Reng...reng...reng
Dạ Quân đang bắt chuyện, đột nhiên có tiếng chuông điện thoại reo lên, thu hút sự chú ý của mọi người trong văn phòng. Là điện thoại của Dạ Quân
" Lão gia, của ngài..."- Người đàn ông bên cạnh khẽ nhắc ông, Dạ Quân không có thói quen giữ điện thoại. Hầu như ông đều giao toàn bộ vật dụng cá nhân cho trợ lí thân cận, vì vậy, bên cạnh ông, luôn có hai người vệ sĩ đặc biệt đi theo.
" Được...."- Dạ Quân xoa xoa thái dương, nặng nề nhận lấy điện thoại, tâm trạng hiện tại của ông không tốt một chút nào. Rất tệ.
" Alo...Lão gia...."
Âm thanh dịu dàng vang lên đều đều bên tai, rất dễ nghe, vô cùng thư giãn.
Giọng nói quen thuộc này, Dạ Thiên sao có thể không nhận ra, là Ân Ngọc. Bà ta gọi cho Dạ Quân có chuyện gì? Đặc biệt, trong tình huống như vậy?
"....Ừm...."- Dạ Quân thì thầm, ông không có phản ứng, xem chừng đã đoán được