“Không lo lắng, có nhất thiết phải là vợ tương lai không?”Tiểu tử! Anh mềm lòng đã không phải là Diệp Cô Thâm.“Được, lời này của anh có bản lĩnh nói với ông nội của tôi đi, còn cha anh nữa!” Cô lập tức cử động, thật thoải mái nha.Rốt cuộc có thể hành động!Cô gái nhỏ bỗng nhiên đánh tới anh, anh vốn tiếp lấy cô giương nanh múa vuốt về phía cơ thể mình.Ai ngờ bàn tay nhỏ mềm mại của cô hướng về phía hông anh, sờ loạn bốn phía: “Điện thoại đâu rồi? Điện thoại! Tôi muốn gọi điện thoại cho ông nội!”“Đừng làm rộn, có người nhìn kia.” Diệp Cô Thâm giam cầm lấy thân thể của cô.Cô giống như một con cá chép nhỏ, xuống co rụt lại, bàn tay nhỏ bé vuốt lấy túi quần anh, tâm tâm niệm niệm tìm điện thoại.Cách đó không xa, Lâm Thượng và Bách Lý nhìn thấy hai người chồng lên nhau, đầu cô gái nhỏ hình như đang ở thắt lưng nha!Thủ trưởng bọn họ cũng quá cởi mở à nha!Đêm hôm khuya khoắt ở nơi công anhng nô đùa khẩu vị thật nặng!“Đường Tuệ Như!”Trên đỉnh đầu truyền đến giọng nói Diệp Cô Thâm mát lạnh mang theo anht hờn dỗi. cô một anht cũng không sợ nhưng cũng buông lỏng anh ra.“Anh rõ ràng không mang theo điện thoại!” Cô bĩu bĩu cái miệng nhỏ nhắn, quay người trở về: “Trở về, hiện tại sẽ gọi điện thoại cho trưởng bối, dù sao người đứng đầu Hồng quân cũng chướng mắt cô gái nghịch ngợm không học vấn không nghề nghiệp như tôi, không xứng gả cho anh! Anhng ta giải trừ hôn ước!”“Anh đã nói như vậy lúc nào?” Diệp Cô Thâm sửa sang lại quần áo một anht, mắt lạnh liếc qua nhìn Lâm Thượng cũng Bác Lý đồng ý, mới đi theo.Hai người nhìn đông nhìn tây sau đó xám xịt đi nha.Một thân trang phục ngụy trang, đặc huấn vẫn chưa tới 20 phút đã tuyên cáo chấm dứt.Cả đời này Diệp Cô Thâm chưa từng thất bại như vậy!Cô gái vừa đi vừa nói xong, hai cái tay nhỏ vung vẩy, không cần đứng quân tư có thể tùy ý cử động thật tốt nha!Hai người một trước một sau trở lại phòng ngủ: “Tôi đi cầm điện