“Mẹ, Con yêu chết mọi người! Ăn ngon ăn ngon!” Đường Tuế Như ăn vui vẻ, khóe miệng còn dính cả dầu mỡ.“Nóng vội cái gì? Dạy con lễ nghi con đều đã quên hết rồi sao?” Mẹ Đường ôn nhu xoa cái miệng nhỏ của cô, “Ăn từ từ!”“Là do mẹ nấu ăn ngon! Đồ ăn ở trường học không ngon như vậy!” Cô đêm nay muốn ăn no căng.“Đầu bếp nhà Diệp thủ trưởng đâu? Làm ra hương vị thế nào? Me nghe nói tài nghệ bếp núc của Cô Thâm không tồi, con đã thưởng thức qua tay nghề của con rể chưa ?” Mẹ Đường gắp cho cô một miếng thịt bò hồng hồng, tò mò hỏi.Nhà Diệp thủ trưởng?Diệp Cô Thâm!Cô làm sao lại quên mất người này chứ!“Mẹ, hai tiếng con rể này mẹ kêu thật thuận miệng ……” Cô ăn thịt bò, “Anh ấy công tác bận rộn, làm sao có thời giờ nấu cơm a!”Mà giờ phút này, ngồi ở bàn ăn trong nhà mình, Diệp Cô Thâm nhìn chằm chằm một bàn lớn đồ ăn, hai hàng chân mày dần dần nhíu chặt, đột nhiên đứng dậy, rời đi.——Ăn ngon ăn no a!Tuế Tuế lười biếng ngồi ở trên sô pha, cùng ba mẹ nói mấy chuyện linh tinh, nói tới một ít chuyện phát sinh ở trường học.Bỗng nhiên, nghe thấy bên ngoài có tiếng xe.Không biết như thế nào, trong đầu cô đột nhiên nghĩ đến khuôn mặt nam tính lạnh lùng của Diệp Cô Thâm, ngay lập tức cả người chấn động, “Ba ba sẽ không phải là người bán nữ cầu vinh chứ?”“Nói bừa cái gì vậy! Cô Thâm nhất định muốn tới đón con!”“Ba, con muốn ở nhà ngủ!” Cô đứng dậy chạy nhanh lên trên lầu.Lúc Diệp Cô Thâm bước vào nhà, chỉ nhìn thấy bóng dáng cô gái nhỏ lên lầu.Đáy mắt anh có một tia cười nhẹ, nằm ngủ mơ thấy anh cầm đao chém, đó là mộng, cũng không đến mức phải chạy nhanh như vậy chứ.Chỉ là một giấc mộng, vậy mà có thể dọa cô trốn anh đến vậy.——Đường Tuế Như nghĩ Diệp Cô Thâm không nhìn thấy mình, ba mẹ sẽ không ở ngay lúc này bán đứng cô đi!Vì thế, cô thoải mái đi tăm, sau đó nằm ở trên giường lớn mềm mại.Nửa ngày không có nghe thấy tiếng ô tô dưới lầu rời đi, trong đầu nghĩ đến