8.2: Hắn nói những chuyện này làm gìCô còn có rất nhiều việc quan trọng phải làm.Cô phải nhanh chóng tốt nghiệp, kiếm tiền, đối với sự qua đời của mẹ, trong lòng cô vẫn luôn hoài nghi, hoài nghi không biết có phải mẹ kế đã giở trò quỷ gì không.Bà ngoại trước lúc ra đi, còn kéo tay cô, nhắc cô tiếp tục điều tra nguyên nhân cái chết của mẹ.Trước khi những chuyện này làm xong, cô không có thời gian cũng như tâm trạng để mà yêu hay kết hôn.Nghe vậy, Đoàn Hồng Huyên im lặng một hồi.Trong sự im lặng dị thường, tim Ngải Tử Lam bất an vô cớ, thầm cắn cắn môi, “Anh Đoạn nếu không còn chuyện gì khác, vậy tôi xin đi trước.”Cô nghĩ trước khi Đoàn Hồng Huyên nổi giận, tốt nhất nên sớm rời khỏi nơi này.“Cô Ngải.” Đoàn Hồng Huyên trầm giọng kêu cô.Nằm ngoài dự liệu của cô, hắn không hề tức giận, ngược lại rất là bình tĩnh nhìn cô: “Suy nghĩ của cô tôi có thể hiểu. Nhưng,”Tim cô nghẹn tới cổ họng.“Nếu sau khi kết hôn có thêm một người giúp cô chia sẻ buồn lo, nguyện vì cô làm tất cả, cô có muốn suy nghĩ lại chút không?”Hắn nói cái gìNgải Tử Lam trong nháy mắt ngây ra, ngước mắt nhìn, từ đôi mắt sâu thẳm của hắn, lại thấy mơ hồ có chút nhu tình, tim cô đã bị người khác làm cho khẽ xao động rồi.Cô trước giờ chưa từng nghe qua ai nói, rằng muốn giúp cô chia sẻ nỗi buồn lo, nguyện làm tất cả vì cô.Từ đó đến giờ, tất cả những nỗi đau khổ, đều là một mình cô âm thầm chịu đựng.Nước mắt, không kìm nén được trào lên nơi khóe mắt.Hắn đưa tay, ngón tay thon dài, nhẹ nhàng lau đi giọt nước mắt nơi khóe mi kia: “Đừng khóc.”Giọt nước mắt lóng lánh kia, hắn nhìn thấy mà tim