9.1: Hắn gấp như vậyĐoàn Hồng Huyên sao không thể nhìn ra nỗi lòng cô chứ, giọng trầm ấm lại tiếp tục dụ dỗ.“Gả cho tôi, tôi sẽ cho cô tất cả những gì cô muốn, bao gồm giúp cô đạt được tất cả mục đích.”Tất cả mục đích sao? Cô lại nghĩ đến, tra ra nguyên nhân cái chết của mẹ, giúp mẹ báo thù. Nhìn ánh mắt thâm thúy mà kiên định của hắn, cô cảm thấy, hắn hoàn toàn có thể làm được. Mà đó không chỉ vẻn vẹn là tài phú và quyền thế không gì sánh nổi của Đoàn Thị.“Ngẩn người ra đó làm gì, còn không mau về lấy sổ hộ khẩu thôi.”Một câu của Đoàn Hồng Huyên cắt ngang sự bói rối của cô.Có điều, cô lại lần nữa do dự: quyển sổ hộ khẩu ở nhà do Ngải Thành Quốc giữ, cô sao dám động.“Sao thế, sổ hộ khẩu ở chỗ ba cô hả.” Đoàn Hồng Huyên nhìn thấy sự lo lắng trong mắt cô.Ngải Tử Lam gật gật đầu, mặt lộ ra sự bối rối.Đoàn Hồng Huyên xoay tay lái, quay đầu, hướng về phía cô gian tà nhướn mày: “Yên tâm đi, có tôi ở đây, người ba hám lợi kia của cô sẽ không dám bắt bẻ gì cô đâu.”Nói rồi chiếc xe thể thao như mũi tên rời khỏi cung, phóng như bay trên đường phố.Ngải Tử Lam vốn còn chút băn khoăn, nhưng thấy bộ dạng tự tin chắc chắn của hắn, trong lòng cũng trở nên yên tâm.Nhưng, dựa vào trình độ hám lợi khôn khéo của ba, biết được cô sắp gả cho Đoàn Hồng Huyên, một hồi không đem cô tôn lên như tổ tông mới lạ, sao có thể gây khó khăn cho cô được. Cô thật sự bị sự hung ác của ba làm cho sợ rồi, lúc này nhất thời chưa phản ứng được lại.Nghĩ tới lời hứa bảo vệ vừa nãy của Đoàn Hồng Huyên, cô ngước lên, cảm kích nhìn khuôn mặt bên của hắn.Hắn thật sự là người đàn ông rất tốt, thông minh, có trách nhiệm, sự cô đơn, độc lập đều khiến cho cô có chút cảm động, thậm chí có chút rung động.Có điều, hắn sau khi biết cô không còn trong trắng nữa, liệu có còn dịu dàng với cô nữa không?Cô nắm chặt hai tay bên thân, nghiêng người, tâm tình phức tạp nhìn hắn. Mấy lần định nói thẳng ra, nhưng cuối cùng, vẫn là không mở miệng ra được.Nói thật, cô cũng rất ích kỷ, tự đáy lòng không muốn mất đi sự bảo vệ không dễ gì có được