14.2: Đừng lo lắngHiển nhiên, ông ta đối với việc Ngải Tử Lam leo tới tập đoàn Đoàn Thị việc này đáng vui hơn đáng giận.Cho dù ông đối với đứa con gái này không có chút cảm tình gì, thậm chí còn có chút ghét bỏ. Cũng không biết nó làm thế nào mà trèo lên được Đoàn tổng, nhưng đây là chuyện tốt. Vừa nghĩ tới việc sau này có thể lấy được tài nguyên từ Đoàn Thị bên đó, Ngải Thành Quốc liền cười ngoác miệng.Tử lam đứa con gái này tuy không nên thân, nhưng cũng có thể lợi dụng một phen. Bất luận là gì, chỉ cần liên quan đến lợi ích, ông ta liền có thể khoác lên khuôn mặt hoàn toàn khác.Trong mắt ông ta, chỉ có lợi ích.Ông ta rất rõ hai mẹ con Hà Phương và Ngải Tử Kỳ không thích Ngải Tử Lam, cho nên, ông ta dứt khoát nói rõ: “Hai mẹ con bà sau này chú ý một chút, bây giờ thân phận của Ngải Tử Lam đã khác rồi, không thể dễ dàng đắc tội được, đặc biệt là Đoàn tổng đứng sau lưng nó, bằng không đừng trách ta trở mặt vô tình. Đoàn Thị không phải là nơi chúng ta có thể trêu chọc đến được đâu.”Nói xong, ông ta không thèm nhìn hai người bọn họ nữa, trong lòng suy nghĩ tìm khoảng thời gian gần nhất đi tới thăm hỏi Đoàn tổng. Người này quyền thế ngất trời, ông ta một chút cũng không hiểu con rể.Mà Ngải Tử Kỳ lúc này, ngồi trên sofa, nắm chặt bàn tay, nghiến chặt môi, ánh mắt âm u ác độc, chực như muốn ăn ai đó vậy.Vừa bị mẹ quát lớn, lại nghe được những lời lạnh nhạt bên này của ba, trong lòng nhanh chóng trở nên tức giận. Lúc trước mẹ và ba đều đối xử với cô rất tốt, nếu không phải vì Ngải Tử Lam leo lên Đoàn Hồng Huyên, cô sao phải nhận những đối xử như này chứ, đều là vì một đứa con gái tiện nhân.Vừa nghĩ tới người ban đầu hẹn hò với Đoàn Hồng Huyên là cô, vốn nên gả cho Đoàn Thị, người có được tất cả vinh quang