15.1: Em muốn sống ở đâuKhông lâu sau, chiếc xe liền tiến vào một tòa nhà lớn.Chiếc xe qua sân cổng trước, dừng lại trước biệt thự cao cấp.Còn chưa xuống xe, Ngải Tử Lam thông qua cửa xe đã mơ hồ nhìn thấy hai hàng người đứng trước biệt thự, dáng vẻ cung kính cúi xuống, giống như là người hầu nghênh tiếp.Rất nhanh, có người thay Ngải Tử Lam mở cửa xe.“Xuống xe.” Đoàn Hồng Huyên nhàn nhạt mở miệng, liền xuống xe. Ngải Tử Lam cũng ngoan ngoãn xuống xe, có chút bất an đứng bên cạnh.Sớm đã có tài xế đứng đợi lái xe đi, lái vào gara chuyên dụng.“Cung nghênh thiếu gia và thiếu phu nhân.” Vừa xuống xe, đã nghe thấy một loạt âm thanh nghênh đón cung kính.Màn này giống hệt như trong TV, không khỏi khiến cho Ngải Tử Lam trợn mắt há hốc miệng, quý tộc quả nhiên khác biệt.Ngải Tử Lam làm phu nhân tổng tài Đoàn Thị bỗng nhiên cảm nhận được áp lực, mặc dù mục đích gả cho Đoàn Hồng Huyên không đơn giản, nhưng ở trước công chúng, cô cũng nên biểu hiện ra chút khí chất cùng sự giáo dục cho phù hợp với thân phận này.Làm sao để làm tốt một phu nhân quý tộc? Cô có chút mờ mịt. Xem ra thứ cần học hỏi vẫn còn rất nhiều.Cô thật sự lo lắng, ngộ nhỡ trước khi chưa hoàn thành trách nhiệm gánh vác trên vai, mà Đoàn Hồng Huyên đã mất hứng thú với cô thì sao.Đoàn Hồng Huyên sớm đã quen với những đãi ngộ như này, liền cất bước đi vào trong phòng.Chỉ cần bước vào cánh cửa này, liền không còn đường lui.“Đoàn Hồng Huyên.” Ngải Tử Lam cắn cắn môi, cẩn thận từng chút kêu tên hắn, như tiếng muỗi vậy không thể nghe thấy.Nhưng Đoàn Hồng Huyên lại nghe được, dừng bước chân, quay người nhìn về phía cô, khẽ kêu: “Ừ.”Bóng đêm thật sâu, ánh trăng như nước phụ trợ, da thịt trắng nõn của Ngải Tử Lam, gương mặt tú lệ toát lên vẻ rực rỡ, có lực mê dụ, chưa kể đến dáng người yêu kiều động lòng người kia.Ngải Tử Lam nhìn hướng về Đoàn Hồng Huyên, có chút do dự, muốn nói lại thôi, vẫn là không nhịn được mở miệng: “Thật ra, em không nhất thiết phải sống ở Đoàn gia.”“Im miệng.” Còn chưa đợi cô nói xong, Đoàn Hồng Huyên đã lạnh lùng cắt ngang lời cô, ánh mắt sâu và tối nhìn về phía cô, “Ngoài Đoàn gia, em còn muốn sống ở đâu nữa?”Ngải gia thì không thể rồi. Trường học nào