Sau hơn một năm tìm kiếm, họ cuối cùng đã bỏ cuộc.
Gia đình ba mẹ cô giao lại công ty cho An Bình điều hành.
Nhờ vào tài năng của mình An Bình đã giúp công ty thu về vô số dự án.
Ba mẹ cô công bố với bên ngoài đi du lịch cho khỏi thấy cảnh nhớ người.
Thực hư ra sao đâu ai biết.
*
Về phần anh Đào Nguyên Đình đã chấp nhận lời bà nội đính hôn cùng Vu Mỹ Tú.
Ả đã hạ sinh một bé trai, tuy vậy vẫn không thể chính thức được bước chân vào biệt thự riêng của anh.
Từ khi đính hôn anh đã dọn về ở cùng ông bà nội, ả tất nhiên phải theo anh về đó.
Lý do hoa mỹ rằng ông bà cần người bầu bạn, anh bận đi làm có ả ở cùng anh sẽ yên tâm hơn.
Còn lý do thực sự là, anh không muốn ả bước vào căn biệt thự riêng.
_Cạch cửa mở Hàn Quân cùng Từ Quân bước vào.
"Các cậu đến có việc gì?".
anh ngước mắt lên nhìn họ.
Hai người tự nhiên như không, ngồi xuống sofa gác chân lên bàn.
"Không phải đến xem cậu sống thế nào à? sao đính hôn cùng đại tiểu thư Vu thị còn có con trước tớ.
Thật khâm phục cậu mà".
Hàn Quân thiếu đánh lên tiếng.
Anh lườm cậu ta một cái cháy mắt "Các cậu không phải đến đây để châm chọc tôi đó chứ?"
Nói gì họ cũng là anh em, chơi cùng nhau từ khi còn rất bé.
Anh không được may mắn như các cậu ấy, bù lại anh có ông bà yêu thương che chở.
"Vẫn không quên được vị kia sao?".
Từ Quân đi thẳng vào vấn đề.
Hàn Quân nghe thế liền thở dài "Bà xã tôi có hơn gì cậu ta đâu"
"Tôi thật ngốc khi không nhận ra tình cảm mình dành cho cô ấy".
Anh chỉ biết ôm nhớ thương trong lòng.
Lâu lâu tâm sự được cùng vài người bạn này thôi.
Từ Quân bước đến vỗ vai anh "Chuyện thế này đâu ai muốn chứ"
"Cậu ủ rũ có giải quyết được gì đâu, còn đứa nhỏ của cậu ở nhà kia kìa"
"Tôi xem đứa nhỏ như xon mình, còn mẹ đứa nhỏ thật tình là không có cảm giác".
Anh thật đau đầu mà.
"Cho nên cậu kéo dài không muốn kết hôn là vì như thế" Từ Quân xoa cằm nghĩ.
"Nếu không cậu nghĩ thế nào?".
"Tôi làm thế nào biết cậu nghĩ gì?"
"Hai người thôi đi,