Sau bao ngày tìm hiểu, hôm nay 2 bạn nhỏ Jerry và Cherry quyết định đi gặp baba của chúng.
Hai anh em thay quần áo tươm tất, Jerry mặc một áo sơ mi trắng quần âu đen.
Cherry ngọt ngào cùng chiếc váy màu hồng phấn.
"Anh 2 em xong rồi, mình đi được chưa?"
"Anh chờ em từ nãy đến giờ đó! mau đi thôi, giờ này chắc chắn Daddy đang ở công ty đi"
"Mình thế nào vào được công ty của ông ấy?"
"Bình thường không phải em rất nhiều quỷ kế sao? bây giờ lại không tự tin như thế?".
Jerry nhướng mày nhìn em gái.
Cherry suy nghĩ chốc lát liền mỉm cười.
Nó tung tăng đi ra xe trước mặc kệ anh trai.
Jerry nhìn nụ cười của em gái mà sống lưng lành lạnh.
Nó cầu mong cái người Daddy kia đừng dạy dột chọc giận em ấy, nếu không thì....!
"Cô chủ, cậu chủ muốn đi đâu ạ?" thuộc hạ cung kính hỏi.
"Đến Đào thị".
Cherry lạnh lùng lẻn tiếng.
Thuộc hạ nghe mà bất an, đưa mắt nhìn Jerry cầu cứu.
Jerry chỉ biết nhún vai tỏ vẻ bất lực.
Cứ như vậy chiếc xe lao trên đường, chưa đến 30 phút sau đã dừng trước Đào thị.
Từ ngoài nhìn vào, tòa nhà nguy nga đồ sộ, xa hoa nhưng không lố lăng, nhàm chán.
Tòa nhà với hai màu chủ đạo là xanh dương và xám.
Dàn vệ sĩ dũng mãnh đứng nghiêm trang canh gác.
"Cô bé à, cháu đến đây tìm ai vậy?".
Một vệ sĩ thấy Cherry dễ thương đã đi đến làm quen.
Cherry tỏ vẻ ngọt ngào cười "Cháu muốn gặp ba ạ! chú đẹp trai giúp cháu được không?"
Vệ sĩ bị nụ cười của Cherry hớp hồn "Ừm có thể, mà ba cháu là ai vậy?"
"Ba cháu là nhân viên trong tập đoàn ạ"
"Vậy chú đưa cháu vào trong, nhờ lễ tân gọi cho ba cháu nhé!" Vệ sĩ ôm Cherry đi vào sảnh.
"Cô Lê, giúp tôi liên hệ với ba của bé này nha, mà ba cháu họ gì để cô Lê tìm giúp?".
"Dạ ba cháu tên Nguyên Đình".
Cherry ngọt ngào, chớp mắt vô tội nhìn lễ tân họ Lê kia.
Lễ tân đâu như vệ sĩ mà bị hớp hồn được "Bé có thể nói rõ họ của ba mình không?".
*
Trong khi em gái đánh lạc hướng chú ý của vệ sĩ cùng lễ tân, Jerry đã dừng kỹ năng hacker đỉnh cao của mình, ung dung đi vào tòa nhà.
Cậu bấm thang máy lên thẳng phòng làm việc của chủ tịch.
_Cốc Cốc Cốc
"Vào đi" Đào Nguyên Đình lạnh lùng nói vọng ra.
Vì anh đơn giản nghĩ đó là thư ký.
Jerry đường đường chính chính mở cửa bước vào, đến trước mặt anh cậu còn chưa kịp lên tiếng.
Đào Nguyên Đình đã...
"Có gì mau báo cáo".
"Có vẻ Đào tổng không hoan nghênh cháu?".
Đào Nguyên Đình lúc này mới chịu ngẩng đầu nhìn Jerry.
Anh cau mày khó chịu, tập đoàn tại sao lại để cậu nhóc này đến được đây, đám thuộc hạ dưới kia nuôi làm gì nữa.
"Đào