Về đến căn cứ của mình, Mộng Cao Lãnh đã thấy Đinh Tuấn Trạch ngồi yên vị trên ghế, bên cạnh còn có một chiếc xe lăn tự động để ngay ngắn sát với thành ghế.
Đinh Tuấn Trạch nhìn Mộng Cao Lãnh với ánh đầy mong đợi nhưng vẫn toát lên khí chất lạnh lùng kia, mà hỏi:
- Mộng Ánh đâu?
Mộng Cao Lãnh gương mặt mệt mỏi, đáp lại:
- Người của chúng ta đang đưa hắn về đây, mày hỏi hắn cũng không muộn!
Đinh Tuấn Trạch nheo mày nhìn Mộng Cao Lãnh với ánh mắt đầy nghi ngờ và khó hiểu, định hỏi thêm nhưng nghĩ lại đành nén lại ngồi chờ, trong lòng máu như muốn sôi lên chỉ muốn gặp lại Mộng Ánh, nếu bây giờ cô ở đây chắc chắn anh sẽ ôm cô thật chặt cho đỡ nhớ.
Mộng Cao Lãnh thỉnh thoảng khẽ liếc nhìn sang Đinh Tuấn Trạch rồi lại nhìn ra bên ngoài, trong lòng tự trách thân là một người anh trai, lại để em gái mình rơi vào nguy hiểm, nhưng lại ngồi chờ điều tra sự việc, để rồi bây giờ mọi thứ có lẽ đã quá trở nên quá muộn.
Thầm suy nghĩ về lời nói của Đương Lâm Hàn lúc sáng có phải là thật hay không, nhưng tự biết lòng dạ hắn thâm hiểm như thế nào bản thân Mộng Cao Lãnh cũng hiểu, khả năng là thật rất cao.
Đang chìm trong mớ suy nghĩ rắc rối thì Ngọc Lan từ bên ngoài bước vào, đằng sau là một nhóm người đang đưa Đương Lâm Hàn đi theo.
Ngọc Lan với gương mặt nghiêm túc hơn bao giờ hết, đứng trước mặt Đinh Tuấn Trạch mà nói:
- Người về rồi, việc còn lại anh làm gì làm đi!
Đinh Tuấn Trạch cau mày, khuân mặt điển trai kia nếu để người khác nhìn kĩ thêm một chút nữa chắc chắn sẽ thấy sự tức giận đang lấp ló hiện trên từng đường nét của gương mặt toả ra một lượng sát khí lớn.
Nhìn Đương Lâm Hàn đang quỳ trước mặt mình, tay bị chói ra sau, anh thẳng thắn hỏi:
- Mộng Ánh đâu?
Đương Lâm Hàn chả mấy sợ hãi, thậm trí còn ra mặt cười cợt mà nói:
- Cũng không giấu gì Đinh Tổng đây, cô ta bây giờ chắc cũng chết vì bị hành hạ thể xác rồi, mà nói thẳng ra là bị hi*p [email protected] đấy!
Đinh Tuấn Trạch như không thể tin vào những gì vừa lọt vào tai mình, cả người như chết lại một nhịp tim, hắn nói thật ư? Hoàn toàn anh chẳng muốn tin, nhìn con người trước mặt hận nỗi không thể cầm súng bắn chết hắn.
Ánh mắt phẫn nộ đầy sự chết chóc nhìn chằm chằm vào người Đương Lâm Hàn, gằn giọng nói:
- Tao hỏi cô ấy đâu!
- Mày điếc à? Tao cần gì phải đùa với mày! (Đương Lâm Hàn nói).
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Sổ Tay Người Vợ Có Chồng "7 Năm Ngứa"
2.
Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm Ấy
3.
Chiến Thần Thánh Y/Huyền Thoại Thánh Y
4.
Mùa Hè Mang Tên Em
=====================================
Đinh Tuấn Trạch nghe xong như muốn nổi chận lôi đình, nếu như bây giờ đi được chắc chắn anh sẽ lại đấm hắn một cái thật đau.
Ánh mắt anh cháy lên như muốn thiêu đốt tất cả, nhướn mày lạnh giọng nói:
- Cô ấy làm gì mày, mà mày lại làm vậy, hả?
Đương Lâm Hàn cười khẩy, nhàn nhã trả lời một cách vô tư:
- Bản