Mỗi giây phút trôi qua, Ngọc Lan càng cảm thấy vô cùng ray rứt, giá như đến cứu Mộng Ánh ngay từ đầu thì bây giờ mọi chuyện sẽ khác.
Nhưng điều khó nhất ở đây là làm cách nào để tìm thấy Mộng Ánh, trong khi chẳng có một nguồn thông tin gì về người đã bắt và xâm [email protected] cô, cứ tìm kiếm như vậy thì mọi công sức cũng trở nên vô ích...
Sau một chuyến bay dài giờ, cuối cùng cả hai cũng đã đặt chân xuống tại sân bay của đất nước Thụy Sỹ xinh đẹp này.
Diệp Nhi ân cần ôm chặt lấy hai vai của Mộng Ánh mỉm cười nhẹ nhàng mà nói:
- Chúng ta tới Thụy Sỹ rồi, cậu hãy bỏ lại quá khứ phức tạp kia mà sống vui vẻ hơn được không?
Trong vô thức Mộng Ánh khẽ gật nhẹ đầu, khuân mặt vô hồn nhìn mọi thứ xung quanh, đôi mắt khô ráo nhưng sâu trong khoé mắt vẫn còn chút đỏ.
Diệp Nhi nhìn bạn mình mà trong lòng sót vô cùng, dịu dàng dìu Mộng Ánh ra sảnh rồi gọi một chiếc xe taxi công cộng.
Được biết ở Thụy Sỹ chủ yếu con người nơi đây đều nói tiếng Đức và cũng rất may trước đây khi còn học ở đại học, Diệp Nhi cũng từng học qua tiếng Đức nên cũng hiểu được đôi chút ngôn ngữ ở đây.
Ngọc Lan quay mặt lên nói:
- Können Sie mich ins Krankenhaus bringen? /Bạn có thể đưa tôi đến bệnh viện được không?
Người tài xế gật nhẹ đầu trả lời:
- Natürlich okay./ Tất nhiên là được.
Chiếc xe dần di chuyển, Diệp Nhi để Mộng Ánh tựa đầu lên vai mình, còn bản thân thì đưa mắt ngắm nhìn những con đường xinh đẹp mà trong lành kia, chẳng mấy chốc cũng tới bệnh viện, Diệp Nhi và Mộng Ánh bước xuống, đi lại gần quầy tiếp tân, Diệp Nhi cúi nhẹ đầu chào hỏi:
- Hallo, wo komme ich aus der medizinischen Untersuchungsabteilung raus?/ Xin chào, cho tôi hỏi khoa kiểm tra sức khoẻ ở đâu vậy?
Người tiếp tân mặc trên mình bộ đồng phục, tóc búi lên cách gọn, đang chăm chú xem tài liệu gì đó liền đứng lên cúi đầu nở một nụ cười rồi nói:
- Hallo, die Abteilung für Gesundheitschecks befindet sich auf der 5.
Etage./ Vâng chào bạn, khoa kiểm tra sức khỏe nằm ở phòng số 5 nha.
- Danke/ Tôi cảm ơn.
(Diệp Nhi nói)
Nói rồi liền quay người đi lại phía Mộng Ánh đang ngồi rồi nói:
- Chúng ta đi thôi!
Mộng Ánh im lặng, đứng dậy đi theo Diệp Nhi.
Lên đến tầng 5, dựa vào bảng chỉ dẫn, cuối cùng cũng tìm được phòng khám sức khỏe.
Diệp Nhi ngồi ở bên ngoài thỉnh thoảng chân tay đôi khi có chút run lên lo lắng nhìn vào bên trong.
Gần 30 phút trôi qua, một nữ y tá mở cửa đưa mắt nhìn xuống cuốn sổ trên tay rồi ngước lên đưa mắt nhìn xung quanh rồi nói:
- Wer ist das Familienmitglied des Patienten namens Rias, bitte folgen Sie mir.
/ Ai là người nhà của bệnh nhân tên Rias xin mời theo tôi.
Diệp Nhi nghe xong liền đứng dậy mà bước vào bên trong.
Trước lúc tiến hành thăm khám, Diệp Nhi đã đổi tên của cả hai để phù hợp với cuộc sống ở đây hơn và Rias cũng chính là tên của Mộng Ánh trong thời gian sống ở Thụy Sỹ.
Diệp Nhi nhẹ nhàng ngồi xuống chiếc ghế đối diện với