- Không phải như vậy đâu...!
Khả Như còn chưa kịp giải thích cho rõ ràng thì đã bị mấy cô giúp việc ngắt lời rồi:
- Còn bảo là không phải, hôm qua cô và Lục thiếu xuân tình phơi phới, tình cảm nồng nàn mãnh liệt lắm mà.
Ôi dời, cái gì mà xuân tình phơi phới, tình cảm nồng nàn mãnh liệt chứ? Hôm qua cô chỉ là vô tình làm vỡ bình hoa của Lục Tề Nam nên mới phải đóng giả làm bạn gái hắn thôi.
Khả Như lại định giải tiếp thì lại bị cắt ngang lời nữa:
- Rồi còn nắm tay, và còn...còn hôn nhau nữa!
- Khả Như, cô nói xem cảm giác khi hôn Lục thiếu là như thế nào vậy? Môi anh ấy có mềm không? Có ngọt không?
Ngọt cái khỉ, cô không cảm nhận được gì cả!
Mấy cô giúp việc cứ nhao nhao hỏi, hại Khả Như cô mặt nóng bừng cả lên, lại chẳng thể mở miệng giải thích được. Có tức không chứ, oan cho cô quá đi!
- Cô này hỏi thừa nhỉ, môi của Lục thiếu đương nhiên rất ngọt ngào rồi.
- Đúng đó, Lục thiếu của chúng ta là ai cơ chứ? Anh ấy là người đàn ông quyền lực nhất đất nước S này đó.
Cô này đập cô kia rồi cả đám lại nhao nhao bàn tán với nhau, lại là bàn về nụ hôn của Lục Tề Nam như thế nào nữa chứ? Khả Như xấu hổ vô cùng, nhân lúc mấy cô giúp việc không để ý cô lén chuồn đi. Đi ra khỏi đám đông thì cô thấy Tiểu Lan đang chuẩn bị đi siêu thị, cô liền chạy tới bên Tiểu Lan.
- Tiểu Lan, tôi đi cùng cô.
- À không cần đâu, ngoài trời mưa to lắm đó.
Tiểu Lan sợ nhỡ Khả Như đi siêu thị về bọ ướt mưa xong bị ốm, Lục thiếu sẽ trách tội mất.
- Không sao đâu mà, cô không cần khách sáo với tôi.
Khả Như đã cầm lấy ô và bước ra sân từ khi nào rồi. Nãy cô bị bọn họ tra hỏi nhiều