Yêu Em!

Lâm...


trước sau

Đầu ngón giữa cà nhẹ vào chỗ kín cách một lớp quần lót của Hứa Vân, khiến cho nơi đó nhạy cảm co rút lại, ướt càng thêm ướt.

Hứa Vân sợ hãi bất chấp khép chân lại bị Tô Tịch Lâm mở rộng thêm. Ngón tay qua lại hời hợt lúc mạnh mẽ ấn vào miệng hoa huyệt, khiến cô phát ra những tiếng rên rỉ nhè nhẹ. Cô không biết mình bây giờ là đang khó chịu hay sung sướng, cánh tay vô thức bắt lấy tay Tô Tịch Lâm không biết để làm gì, tay hắn vẫn tác quái không ngừng.

Tô Tịch Lâm dường như cảm thấy trêu chọc cô như vậy chưa đủ. Hắn xoay Hứa Vân lại để lưng cô áp vào lồng ngực rắn chắc của hắn, rồi đưa tay lột quần Hứa Vân vứt xuống đất, khiến nửa người dưới của cô trần như nhộng. Hứa Vân sớm đã mềm nhũn, không có một chút phản kháng nào nữa. Cô chỉ cảm thấy hoa huyệt đang co rút gấp gáp, muốn được hắn an ủi, nên thậm chí còn ngoan ngoãn phối hợp theo.

Tô Tịch Lâm rất vừa lòng với sự phối hợp vô thức của cô, dùng hai ngón tay bắt đầu cọ vào hoa vật , chốc chốc lại lướt qua hoa huyệt ẩm ướt co rút

Hứa Vân không chịu nổi cong người lên lại giống như khát cầu hắn hơn, hai tay ôm tay Tô Tịch Lâm thêm chặt, chân vô thức mở rộng chào đón hắn. Trong phòng thoáng chốc chỉ còn nghe thấy âm thanh rên rỉ đầy sắc tình của cô.

Lại một trận co rút của hoa huyệt, nước tràn ra thấm ướt đầu ngón tay hắn trông rất dâm đãng.

Cậu nhỏ của Tô Tịch Lâm đã sớm sưng lên, thật sự rất khó chịu. Hắn đưa tay còn lại mở khóa quần, khiến cho mông trắng nõn của Hứa Vân ngồi trên vật sưng nóng đó qua lại cọ xát nhè nhẹ.

Ngón tay trên hoa vật day càng nhanh, làm Hứa Vân rên rỉ càng thêm gấp rút, hoa huyệt mở ra đóng vào đói khát tột độ.

Cô cảm
thấy mình sắp điên mất. Chỗ đó thật là sướng, nhưng vẫn còn chưa đủ, tiểu huyệt vẫn thật khó chịu a, thật muốn ngón tay hắn nhét vào

Hứa Vân khẽ đẩy cánh tay Tô Tịch Lâm, xấu hổ gọi nhè nhẹ, "Lâm...chỗ đó khó chịu quá..." Cô chỉ có lúc này mới chịu gọi tên hắn.

Tô Tịch Lâm sớm quen thuộc cơ thể Hứa Vân, nhưng vẫn xấu xa nói, "chỗ nào? Anh không biết, em chỉ xem."

Hứa Vân bị trêu chọc tức giận, lại không mặt dày đến nỗi tự cầm tay hắn để làm mình cả, đỏ bừng mặt, "Anh... còn không mau làm, tôi liền...liền...", nói 3,4 chữ liền cũng không nghĩ được mình phải làm gì, gấp rút cắn chặt răng. Cô tức giận đáng yêu khiến Tô Tịch Lâm cười không thể khép miệng, xoay cô lại ngay ngắn, ngay sau đó ngón giữa vọt vào hoa huyệt đói khát, khiến Hứa Vân rên lớn một tiếng.

A... một tháng không có thân mật thế này, giờ có chút đau đớn nhè nhẹ, nhưng cảm giác ấy nhanh chóng bị thay bằng cảm giác bị lấp đầy. Ngón tay Tô Tịch Lâm thon dài đâm vào, lại kéo ra chầm chậm ở tiểu huyệt nhỏ bé làm Hứa Vân sướng run người, càng rên rỉ không thể kiềm chế.

Sướng... thật sướng quá. Tuy cô luôn miệng nói ghét hắn, nhưng từ lúc hắn sang Nhật, đêm hay ngày ngủ cũng nằm mơ thân mật đủ kiểu với người này. Điều đó thật sự khiến Hứa Vân ảo não không ngừng.

----

cre: tochauthichtruyen98

Truyện convert hay : Hồng Mông Thiên Đế

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện