Khi Tôn Minh thấy nút nhấn thích này, anh ta cười ngặt nghẽo đến mức ngã lăn ra.
Đây là người như thế nào vậy.
Không theo dõi người ta mà còn nhấn nút like cho người ta nữa.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhưng cư dân mạng lại không nghĩ vậy.
Người hâm mộ CP của Cỏ hoang ngôi sao gần đây rơi vào tình trạng ế ẩm, kể từ sau vụ tai tiếng của Tô Diệp Tinh, một số người bắt đầu lựa chọn thoát fan không chèo thuyền cp nữa, ngay cả tình cảm của Lục tiểu công gia và Mỹ Cơ cũng không được giữ lại, mà cái nút like ngay lúc này của lục Dã khiến những người đã chọn thoát fan liền âm thầm quay lại.
[Nghĩ đến những ngày chúng ta cùng nhau chèo CP, tôi luôn cảm thấy có chút hoài niệm. ]
[Tôi biết anh Dã xứng đáng mà ! Em gái Tinh Tinh cũng xứng đáng nữa ! ]
Phản ứng cứng rắn của Tô Diệp Tinh, khác với hầu hết những người nổi tiếng khác, giống như một phát súng nhắm thẳng vào hâm mộ, mà bây giờ người mà họ đem lòng thần tượng còn là một đại tiểu thư gia đình hào môn thứ thiệt, điều này càng đáng trân trọng hơn nữa.
[Nhiều năm trôi qua như vậy rồi, nếu không phải có người chơi xấu định bôi đen, có lẽ em gái Tinh Tinh cũng không có định nhắc đến luôn quá ? ]
[Thực sự là tố chất của nhà hào môn mà, biết khiêm tốn, kín đáo. ]
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
[Hu hu, tôi là một người hâm mộ của Tinh Tinh, cuối cùng tôi có thể nói rằng Tinh Tinh thật sự là rất rất tốt, từ dưới đáy đi lên đến đỉnh cao, cả con đường đều dựa vào chính mình, mà hình tượng đại tiểu thư cũng không phải là cô ấy tự tạo nha, là người khác mặc định như thế. ]
[Có thể thấy rằng con mắt của quần chúng là sáng suốt, một đại tiểu thư thực thụ không cần phải cứ bô lô ba loa. ]
[ Đám người các người một câu là đại tiểu thư, nửa câu cũng đại tiểu thư, thế người ta là đại tiểu thư của nhà nào. . . . mấy người có biết không ? ]
[Có rất nhiều anh chàng phú nhị đại muốn cua cô ấy, cô không thấy hả ? ]
Cư dân mạng ngày càng tò mò về trải nghiệm cuộc sống của Tô Diệp Tinh và bắt đầu tìm hiểu sâu hơn qua bức ảnh này.
Cuối cùng, một tiết lộ nặc danh đã xuất hiện:
[Giờ tôi sẽ nói những chuyện tôi biết nha
Thật ra, khi lần đầu tiên tôi nhìn thấy người trên video, tôi không dám nhận ra, nhưng khi bức ảnh gia đình này xuất hiện, tôi biết ngay người trên đó là ông chủ của chúng tôi mà ! Bình thường tôi không thể nhìn thấy đâu, chỉ có thể nhìn thấy ông chủ tại cuộc họp thường niên mà thôi !
Tôi không thể nói gì khác, tôi chỉ có thể nói một điều, gia đình hào môn này rất lớn đó.
Tô là đại tiểu thư thực thụ đấy.
Tái bút: Tôi nghe nói rằng ông chủ chỉ có một cô con gái. 】
Phía dưới bài đăng thế vậy mà lại trở thành địa điểm tập trung của các nhân viên công ty.
[bắt tay. Là sếp thật đấy. ]
[+1. ]
[+2. Ông chủ đến sinh con cũng biết sinh đến vậy. ]
[Xếp hàng xem ông chủ hôn con gái. ]
[Thảo nào trước đây tôi luôn cảm thấy Tô Diệp Tinh trông quen quen, hóa ra đó là vì cô ấy trông giống một ông chủ lớn của chúng tôi. ]
[LZ, bạn ở bộ phận nào vậy ? ]
LZ trả lời: [Đừng cố vạch toẹt tôi ra. Ngay cả mẹ tôi cũng nói rằng tôi được làm việc ở công ty này là hưởng phức ba đời của cha ông, tổ tiên gánh còng lưng, thế nên công việc này tôi không thể mất được đâu.]
Người qua đường tấp nập qua lại, và khi Công ty luậtThiên Ý gửi từng lá thư luật sư như một người bán buôn, cư dân mạng chỉ nhìn thấy sự quỳ gối cầu xin tập thể của các tài khoản blogger.
Bây giờ những tài khoản blogger có ý đồ bôi đen Tô Diệp Tinh đều lần lượt đăng một bức thư xin lỗi viết tay, được đặt ở đầu, nội dung cơ bản chính là [Bởi vì đã không xác thực tính đúng đắn của thông tin, rồi tùy ý đăng lên những thông tin không đúng sự thật về cô Tô Diệp Tinh, thậm chí là bịa đặt, đăng những bài với ý công kích, tôi xin lỗi.”]
[. . . .. Tôi xin lỗi. ]
[. . . .. Tôi xin lỗi. ]
[. . . .. Tôi xin lỗi. ]
Hàng chữ xin lỗi gọn ghẽ, ngay ngắn khiến ai nấy đều sửng sốt.
[Này anh bạn, danh sách theo dõi trang của tôi đầy những lời xin lỗi được sắp xếp một cách gọn ghẽ, ngay ngắn. ]
[Đây gọi là. . . . sức mạnh của tư bản à ? ]
Sự tò mò của cư dân mạng về gia thế gia đình của Tô Diệp Tinh đã lên đến đỉnh điểm.
—
Nhưng lúc này Tô Diệp Tinh đang ngồi ở trong phòng, cả ngày hôm nay cô vẫn còn đang ghi hình chương trình.
Trên thực tế, những thứ có thể làm trong biệt thự gần như chỉ có như vậy mà thôi.
Dọn dẹp phòng, nấu ăn và rửa bát đĩa.
Hễ lúc rảnh rỗi sẽ cùng mọi người chơi mấy trò chơi làm nóng người rồi nói chuyện, Tô Diệp Tinh cũng không biết rốt cuộc mình đang nghĩ gì.
Hứa Ninh An không còn nhu mì như trước, từ hôm qua anh nói với cô để cô cho anh một cơ hội, anh đã thay đổi, bắt đầu trở nên tấn công mạnh mẽ hơn.
Tô Diệp Tinh không muốn ở bên Lục Dã.
Nhưng đối với Hứa Ninh An, cô lạicảm thấy. . . . không thể có chuyện gì được.
Hơn mười năm qua, cô đối xử với anh như anh trai hàng xóm, cô đối với anh chưa từng có cảm xúc nam nữ,đột nhiên thay đổi cách đối xử, cứ cảm thấy nó kì kì, méo mó thế nào ấy.
Còn Lục Dã. . .
Khi nhắc đến cái tên này, trái tim cô dường như đang bị lơ lửng ở giữa không trung.
Vừa nhẹ, vừa mơ hồ.
Thế là cô quyết tâm không nhìn, không nghe cũng không thèm nghĩ đến nữa.
Cứ như vậy một ngày khó xử, kì quái lại trôi qua, cuối cùng trở về phòng, lấy điện thoại di động, trên mạng tình huống thay đổi, lại có vẻ không giống nhau.
Tô Diệp Tinh liếc nhìn nó, nhưng thôi không nhìn nữa.
Như nhớ ra điều gì đó, cô bấm vào nhóm gia đình trên WeChat, gửi một câu trong đó: [Cảm ơn ba mẹ. ]
Sau khi gửi tin nhắn xong, cô cũng không dám nhìn vào nó.
Tô Diệp Tinh chỉ nằm trên giường, một lúc lâu cũng không dám cử động.
Tô Diệp Tinh tự trách bản thân không có khí phách, đã lớn như vậy rồi mà vẫn còn cảm thấy hồi hộp khi đối mặt với ba mẹ, một lúc sau, cô cầm điện thoại lên. Nhóm chat gia đình hoạt động rất sôi nổi, Đàm Tiểu Việt, dì và chú đang trò chuyện bên trong, và thỉnh thoảng ông nội sẽ nói điều gì đó.
Người chú của cô cũng nói: “Không có gì to tát đâu, nên làm mà, Tinh Tinh, chú hỏi con một chuyện, cư dân mạng nói bụng chú trong to – nói cho chú biết xem, có to thật không vậy ?” ]
Dì: [ Bụng anh có to hay không, tự mình ngẫm còn không biết à ? ]
Tên của Đàm Tiểu Việt trong nhóm chat gia đình ngược lại rất nghiêm chỉnh, đàng hoàng.
Anh đặt là Đàm Việt.
Đàm Việt: [Ba, mẹ hai người đừng có mà 20 bước là lại cười 100 bước nữa, hai người đều nên giảm cân đi. ]
Dì: [Con có ngon nói lại lần nữa xem ? ! ]
Đàm Việt: [Mẹ, mẹ, con sai rồi, đừng trừ tiền tiêu vặt của con, tháng này con còn phải trả tiền bảng báo cho chị Tinh Tinh nữa ! ]
...
Lướt qua quá nhiều tin nhắn.
Dưới tin nhắn của cô, những người khác đều đã trả lời hết, nhưng chỉ có mỗi Thẩm Nghiên và Tô Lê thì từ đầu đến cuối không hề xuất hiện.
Nhưng Tô Diệp Tinhkhông quan tâm.
Bọn họ thường xuyên trong trạng thái bận rộn.
Có thời gian để giải quyết chuyện của cô, đã là rất tốt rồi.
Sau khi suy nghĩ một chút, cô vẫn trả lời một tin nữa.
Tô Tô: [Là 50 bước cười 100 bước^-^]
Đàm Việt: [Chị, có cần phải như vậy không ? Vạch trần em ngay tại chỗ thế này rất mất mặt đó nha . ]
Tô Tô: [^-^]
Sau khi Tô Diệp Tinh gửi xong, cô lại gọi điện thoại cho Trình Mạt..
“Này, đại minh tinh, rồng đến nhà tôm à, hôm nay sao lại có thời gian rảnh chủ động gọi điện thoại cho tớ thế ?” Khi Trình Mặc nhận điện thoại, cô còn nhấn mạnh từ chủ động.
Tô Diệp Tinh mỉm cười: "Bởi vì tớ nhớ cậu mà."
“Thôi bớt lại đi.” Trình Mạt trợn tròn mắt, nhưng trên mặt lại lộ ra nụ cười, “Nói đi, mồm miệng đột nhiên ngọt ngào như vậy, là có chuyện gì muốn tìm chị em đây ?”
"Trước khi không phải cậu nói, từng yêu một tên tiểu thịt tươi là hacker à ?"
"Này, đừng nói nữa, đó chẳng qua chỉ là một con gà tơ thôi. Cậu ta lần đầu tiên làm với tớ, thế vậy mà còn hỏi tớ đi vào đâu, tớ lúc đó hả. . . .” Trình Mạt cười khúc khích mãi không ngừng.
Cô ấy có một lịch sử tình trường phong phú, dường như xuất phát từ ý muốn chống lại cha mình, cô ấy thay đổi bạn trai rất nhanh, nhanh còn hơn thay áo, và sở thích của cô cũng vô cùng hỗn tạp, vì vậy danh sách bạn trai cũ của cô làm nghề gì cũng có.
"Dù sao đi nữa kĩ thuật quá gà mờ, nên ngày hôm sau tớ đã đá anh ta rồi. Lúc đó anh ta còn khóc lóc hỏi tớ tại sao lại đá anh ta. Sau này gặp lại chính là ở trong quán pub, anh ta cũng trở thành một tên tra nam.” Trình Mạt vừa nói, vừa cau mày , "Đừng nói với tớ là cậu muốn tớ đi tìm người ta à nha ?"
"Mạt Mạt, Mạt Mạt yêu dấu của tớ, cầu xin cậu đó. . . . “
Tô Diệp Tinh nhỏ giọng cầu xin cô.
“Đừng hòng, không có cách nào đâu.” Trình Mạt nghe thấy tiếng gọi mềm mại ngọt ngào từ đầu bên kia, cảm thấy trái tim sắp tê dại, “Tô Diệp Tinh.”
Cô cay đắng nói: "Nếu bà đây mà là đàn ông, nhất định sẽ đỗ trước cậu mất.”
Sau khi nói xong, cô lại nói thêm một câu “Đợi đi”.
"Như thế là cậu đồng ý với tớ rồi ?”
Tô Diệp Tinh mỉm cười.
“Phải, nhưng có một cuộc trao đổi.” Trình Mạt đảo mắt lia lịa, “Nếu cậu với Lục Dã mà thành rồi thì nhất định phải bảo anh ấy xách túi cho tớ 1 tiếng đồng hồ.”
Tô Diệp Tinh: . . . . .
Cô chợt nghĩ đến cái dáng vẻ kiêu ngạo của Lục Dã.
"Không có khả năng lắm."
“Ha hả, cũng đúng.” Trình Mạt nói, “Quên đi, thế thì cậu cứ chờ tin của tớ đi
Trước khi cúp điện thoại, cô chửi thề một cậu “Mẹ ơi lão nương này, còn phải đi tìm cái tên tra nam đó nữa.. . . . “
Tô Diệp Tinh lắng nghe giọng nói bíp ở đầu bên kia của điện thoại, nhưng đột nhiên nhớ lại cảnh lần đầu tiên khi cô gặp Trình Mạt.
Hôm đó Trình Mạt chuyển đến gần khu nhà cô, và lần đầu tiên họ gặp nhau, hai người thực sự không thân thiện cho mấy.
Trình Mạt ăn mặc như một cô nàng tombo, với mái tóc ngắn, khi nhìn thấy cô, Trình Mạt đã giơ ngón giữa lên tặng cho cô
Sau đó, khi hai người quen biết thân hơn, cô nhận ra rằng Trình Mạt chỉ đơn giản là nhìn không thuận mắt con người như thế này của cô, mà nói theo cách nói của cô ấy, thì cô chính là “Vừa nhìn đã thấy y như một cô gái ngoan ngoãn lớn lên trong vòng tay bố mẹ.”
Thế thì sau này làm thế nào mới tốt được đây.
Tô Diệp Tinh chỉ nhớ một khuôn mặt khóc, Trình Mạt cãi nhau, đối chọi với ba mình, bị ba mình đuổi ra khỏi nhà, vừa khóc vừa lắc đầu qua trái đập đầu qua phải.
Khuôn mặt trở nên nhếch nhác vì khóc, giống như một con mèo.
Khi đó, cô cùng dì bắt xe đi học piano.
Đi ngang qua đường, nhìn thấy Trình Mạt, cũng không biết vì