Ninh Tôn và Hứa Thanh Du vốn định chơi một lúc rồi rời đi.
Kết quả không ngờ tới bọn họ chỉ chơi mấy trò chơi liền bị người khác nhận ra.
Người nhận ra bọn họ là một cô gái cũng đang đi chơi cùng với người yêu của mình.
Cô gái kia tính tình cũng khá tốt, lúc đầu còn do dự không dám xác nhận, sau đó đi theo sau lưng Hứa Thanh Du suốt một đoạn đường.
Cuối cùng, cô gái cảm thấy mình có thể xác nhận được, nên trực tiếp chạy tới, ngăn Ninh Tôn và Hứa Thanh Du lại.
Ninh Tôn và Hứa Thanh Du đều đeo khẩu trang, không ngừng quay đầu trốn tránh, Ninh Tôn thì im lặng, cô gái liền vây quanh anh rồi nói, “Anh là Ninh Tôn đúng không, chắc chắn là anh rồi, ôi chao, tôi nhận ra rồi, chính là anh, chính là anh.”
Hứa Thanh Du lúc đầu cảm thấy có chút phiền toái, nhưng khi nhìn thấy phản ứng của cô gái này, cô đột nhiên muốn bật cười.
Cô gái không nhận được câu trả lời của Ninh Tôn, nên liền đem tầm mắt chuyển sang người Hứa Thanh Du.
Cô gái này lại đi tới chỗ Hứa Thanh Du, “Cô là bạn gái Hứa Thanh Du của anh ấy đúng không? Cô xem tôi cũng nhận ra cô, chính là cô, chính là cô.”
Hứa Thanh Du kìm nén để mình không bật cười rồi nói, “Xin chào.”
Cô gái có chút kích động, “Tôi thực sự không nghĩ tới có thể gặp hai người ở chỗ nãy, hai người tới đây để hẹn hò sao?”
Hứa Thanh Du liếc nhìn bạn trai của cô gái.
Tương đối mà nói, bạn trai của cô ấy bình tĩnh hơn nhiều, chỉ đứng ở một bên không có biểu hiện đặc biệt gì.
Hứa Thanh Du nói: “Hai người cũng ở đây hẹn hò à?”
“Đúng vậy.” Cô gái nói xong cũng quay đầu hướng về phía bạn trai rồi vẫy tay, “Anh nhanh tới đây chút đi, lúc nãy em có nói với anh rồi em không nhận lầm người, anh mau tới đây, mau tới đây, anh mau tới làm quen với bọn họ.”
Một lúc sau bạn trai cô đi tới, nhưng trong giọng điệu cũng có vài phần phàn nàn, “Dáng vẻ em như thế này có chút dọa người đó có biết không? làm gì có người nào đột nhiên xông lên, còn đuổi theo xa như vậy.”
Cô gái cười ha hả, “Không phải tại em quá ngạc nhiên cộng thêm có chút phấn khích sao?”
Nếu đã như vậy, Ninh Tôn cũng không né tránh, đứng ở một bên nhìn cô gái và bạn trai của cô.
Cô gái không muốn làm phiền hai người bọn họ quá nhiều, chỉ muốn chụp ảnh chung với hai người.
Chụp ảnh chung cũng không phải việc quá khó khăn, Hứa Thanh Du tháo khẩu trang xuống trước, sau đó vỗ nhẹ lên cánh tay Ninh Tôn, “Anh tới đây đi, anh đứng ở phía bên này.”
Cô nói như vậy, Ninh Tôn cũng tháo khẩu trang ra, cô gái kia kéo bạn trai qua, cả bốn người đứng cùng nhau.
Cô gái nhờ nhân viên đang đi tuần tra giúp bọn họ chụp ảnh, chụp liên tiếp mấy tấm liền.
Hứa Thanh Du cùng Ninh Tôn không nóng nảy, thậm chí phối hợp với bọn họ thay đổi vài động tác, vài bối cảnh.
Cuối cùng cô gái cũng lấy điện thoại ra xem lần lượt các bức ảnh và có vẻ rất hài lòng.
Vì không có giấy bút nên không có cách nào để ký tên được, cuối cùng cô gái không ngừng nói lời cảm ơn với Ninh Tôn và Hứa Thanh Du.
Hứa Thanh Du có thái độ rất tốt, “Là chúng tôi nên nói lời cảm ơn mới phải, cảm ơn sự yêu thích của mọi người.”.
truyện teen hay
Cuối cùng cô gái kia khoác tay bạn trai nói lời chào tạm biệt với Ninh Tôn và Hứa Thanh Du, rồi rời đi, Ninh Tôn lúc đó mới thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Kể từ khi anh ra mắt công chúng đến nay, anh ấy thực sự chưa bao giờ tiếp xúc gần gũi với người hâm mộ như vậy.
Tính cách của anh ấy không được nhiệt tình lắm, khi đối mặt với những người hâm mộ nhiệt tình như vậy cùng một lúc, anh ấy đột nhiên không biết nên làm thế nào cho tốt.
Nếu không phải Hứa Thanh Du ở bên cạnh giúp đỡ, biểu hiện của anh lúc đó sẽ đặc biệt lúng túng.
Hứa Thanh Du và Ninh Tôn nắm tay nhau, hướng về phía các trò chơi khác, sau đó Hứa Thanh Du nói: “Nếu tất cả các fan hâm mộ của anh đều như thế này thì thật tốt, đi ra ngoài cũng không cần sợ hãi, nếu gặp phải, mọi người còn có thể trò chuyện vui vẻ một lúc.”
Không chỉ là đi ra ngoài không cần sợ hãi, mà nếu người hâm mộ đều lý trí vui vẻ như vậy, tính cách thoải mái, thì trên mạng cũng sẽ không có nhiều chuyện xảy ra như vậy.
Nếu tất cả fan hâm mộ có thể theo đuổi ngôi sao một cách lý trí, thì ngành giải trí chắc hẳn sẽ không loạn như bây giờ.
Hai người cũng chỉ có thể bùi ngùi như vậy, hiện tượng này là do ngoại cảnh tác động tạo thành, không phải hai người bọn họ hô hào thì có thể khiến người hâm mộ thay đổi.
Hai người lại đi lòng vòng trong khu vui chơi, có lẽ thật sự đã quá tuổi, cho nên các hạng mục trò chơi Hứa Thanh Du nhìn cũng không thấy hứng thú.
Hai người mua một số đồ ăn vặt trong khu vui chơi, sau đó tìm và ngồi xuống một chiếc ghế dài.
Hứa Thanh Du tựa lưng vào cánh tay Ninh Tôn,