Hứa Thanh Du cố ý không nói gì, để có thể thăm dò được ý của Ninh Tôn.
Con mắt nhìn người của cô không được tốt lắm, cô thật sự là đang quan sát.
Ninh Tôn có chút không nhin được, nên đã qua bên đó nhéo mặt cô.
Hai người họ dựa vào sát nhau, anh ta hỏi lại cô: “Anh ta đẹp trai hơn anh sao?”
Hứa Thanh Du nhìn tứ phía, nhân lúc không có ai chú ý thì đột nhiên cô tiến gần tới và hôn lên khóe miệng của Ninh Tôn một cái, “Không đẹp trai bằng anh, anh đẹp trai nhất đó.
Ở trong lòng em thì không ai có thể so bì với anh được.
“
Cô ấy nói những lời này với ngữ khí rất nhanh.
Có chút nghe ra những lời này thật sự không có tâm chút nào.
Nhưng Ninh Tôn khá thoải mái khi nghe cô nói điều này.
Anh ngồi lại chỗ với dảng vẻ rất thoải mái, “Em hãy nhớ thân phận của mình đó.
Đừng cứ ngày nào cũng nghĩ bậy nghĩ bạ.”
Hứa Thanh Du biết Ninh Tôn muốn nhắc nhở cô về thân phận đã kết hôn của mình.
Cô cũng thuận theo đó mà nói: “Anh cũng lo mà nhớ thân nhớ phận của mình đi nhá.
Ở bên đoàn phim phải an phận cho em đấy.”
Ninh Tôn có chút không nhịn được cười, “Em nghĩ bậy gì vậy.
Ở đoàn phim có nhiều người như vậy, anh đâu dám không an phận chứ.”
Cái này thì cũng nói không chuẩn.
Nếu như hai người có tình ý với nhau thì giấu giấu giếm giếm cái gì mà không làm được chứ.
Hứa Thanh Du chỉ hừ một tiếng, “Vậy thì ai mà biết được chứ.
Làm việc xong thì vẫn còn thời gian nghỉ, cũng không ai ở bên cạnh mà giám sát đâu.”
Ninh Tôn thở dài, nghiêm nghị nói: “Sao em biết không có ai ở bên cạnh giám sát chứ.
Em quên rồi à còn có một tài xế cứ kè kè bên anh.
Bây giờ anh ta cứ như là gián điệp của em như vậy, cứ giám sát tất cả hành động của anh.
Em không nói thì anh cũng quên hỏi nữa, có phải em có phát lương cho anh ta không? “
Lần trước, Ninh Tôn nói chuyện cùng với một diễn viên phụ trong đoàn phim.
Kết quả thì lúc ở riêng tài xế đã nhắc nhở anh, bảo anh phải chú ý một chút.
Ninh Tôn cảm thấy bản thân mình không làm cái gì cả, chỉ nói chuyện với cô gái ấy liên quan đến công việc mà thôi, những chuyện về nhân vật và phải biểu đạt nó ra làm sao.
Kết quả thì anh ta nói là thấy anh và người ta liếc mắt đưa tình.
Bảo anh phải biết thân phận của mình bây giờ là gì và chú ý một chút.
Lúc đó, chút nữa thì Ninh Tôn bị anh ta làm cho ngây người.
Trong lòng anh thấy mình không làm sai việc gì cả.
Sau đó, bản thân anh còn ngồi ngẫm lại quá trình mình nói chuyện với cô gái đó.
Thật sự anh không thấy có chỗ nào không ổn cả.
Nhưng trong mắt của người tài xế thì Ninh Tôn có chút không biết điều.
Ninh Tôn cũng không giải thích quá nhiều.
Những chuyện như vậy nếu giải thích quá nhiều thì hình như có chút chột dạ.
Có nội dung ảnh tại đây 9
bay sắp cất cánh rồi, “Xung quanh anh có nhiều người như vậy.
Cho dù em tin tưởng anh nhưng em lại không tin tưởng những người đó.”
Ninh Tôn không nói gì nữa.
Chờ máy bay cất cánh, Hứa Thanh Du đeo tai nghe vào bắt đầu xem phim, Ninh Tôn đang dựa vào một bên, hai người không nói nhiều lời.
Trong lúc đó, Ninh Tôn có ngủ một giấc, Hứa Thanh Du không ngủ một giấc nào và cô cũng không buồn ngủ cho mấy.
Trong hai ngày ở khách sạn, trừ bận rộn cho lễ đính hôn thì thời gian còn lại cô chỉ ngủ mà thôi.
Vốn dĩ lộ trình rất dài nhưng vì có xem một bộ phim tình yêu ngọt ngào.
Tuy nói là nó chẳng có logic gì nhưng trong đó cũng có vài đoạn phim rất thú vị.
Bản thân Hứa Thanh Du cũng cảm thấy có chút thú vị.
Lần này, cô cũng biết cách để tiêu khiển trong một khoảng thời gian dài.
Cứ trôi qua một lúc như vậy thì máy bay cũng đã hạ cánh rồi.
Chờ máy bay hạ cánh, Ninh Tôn mới vươn vai, “Cuối cùng cũng đến rồi.
Anh thật sự rất ghét đi máy bay.”
Hứa Thanh Du cũng không thích, cô là một người nhạy cảm và dễ trở nên bất an.
Máy bay cứ bay lơ lửng trên không trung nên cứ luôn cho cô cảm giác rất nguy hiểm.
Chờ máy bay dừng lại, ba người họ cũng không vội, đợi những người khác xuống gần hết rồi mới chậm rãi đi xuống.
Đợi xuống máy bay, trước tiên Hứa Thanh Du mở nguồn điện thoại lên.
Khi mở máy lên liền nhận được tin nhắn từ Tần Niên.
Tin nhắn mà Tần Niên gửi đến là tin nhắn thoại.
Cô mở từng cái ra nghe chỉ nghe được mấy tiếng, sau đó không cần nghe thì Hứa Thanh Du cũng có thể đoán được.
Chắc là cô ấy đang bốc phốt ai đó.
Quả nhiên sau đó Tần Niên lại nói: “Lần này là cố ý không để lộ mặt.
Mình đã xem mấy tấm liền, không ngờ lại không có mặt của cậu.”
Hứa Thanh Du không hiểu Tần Niên đang nói gì.
Cô ấy cau mày.
Vừa muốn trả lời tin nhắn bên chỗ Tần Niên thì bên chỗ mẹ Ninh lại cười phá lên,