Chắc là Quách Châu cũng có quan tâm đến những chuyện ở giới giải trí.
Cô ta cũng biết được bây giờ Ninh Tôn phải đối mặt với những chuyện gì.
Cô ta chỉ ừ một tiếng: “Đừng bởi vì chuyện trong nhà mà ảnh hưởng đến tâm trạng của mình.
Thứ quan trọng nhất của nhà thiết kế đó là cảm hứng.
Phải giữ một tâm thái thoải mái mới được”.
Hứa Thanh Du nhanh chóng đáp lại, “Vâng, cô cứ yên tâm, tôi đã hiểu.”
Sau đó Quách Châu bảo Hứa Thanh Du một lúc nữa đến chỗ cô nhận một nhiệm vụ thiết kế.
Đây là nhiệm vụ khảo sát của nội bộ, cũng chính là lần khảo sát đầu tiên để có thể chính thức bước vào công ty để làm việc.
Hứa Thanh Du cũng không tỏ ra lo lắng, ngược lại vẻ mặt của cô rất hưng phấn.
Cứ luôn làm những việc linh tinh không phải nhiệm vụ thiết kế cụ thể đã làm cô cảm thấy thật nhàm chán.
Quách Châu cũng không nói với cô quá nhiều.
Cô ta qua đây cũng chỉ để xem xét một chút tình hình trong phòng làm việc của thực tập sinh.
Đại khái là chỉ xem qua mà thôi, sau đó liền rời đi.
Hứa Thanh Du ngồi xuống và hít một hơi thật sâu.
Tuy rằng chuyện ngày hôm qua khiến cô rất lo lắng và mệt mỏi.
Nhưng hôm nay cô cũng đã theo kịp tiến độ của công ty, nghĩ đến điều này thôi thì cô đã thấy rất vui rồi.
Cô ngồi xem tài liệu như vậy một lúc lâu.
Bỗng dưng có một chiếc ghế xoay qua đến chỗ cô.
Hứa Thanh Du không cần quay đầu lại để xem thì cô cũng biết người chạy đến gần cô đó là ai.
Mỗi lần mà cô gái đó mà đi tới gần chỗ của Hứa Thanh Du đều không muốn tự mình đi tới.
Mà phải xoay cái ghế của mình tới mới chịu.
Cô ta tiến lại gần.
Lần này cô ta không hóng chuyện công việc của Hứa Thanh Du nữa mà cô lại hóng chuyện của Ninh Tôn và cô.
Cô ta rõ ràng đã nhìn thấy nội dung tin tức ngày hôm qua, vì vậy cô ta hạ giọng thì thầm, “Ninh Tôn nhà cô có phải gặp chuyện gì rắc rối rồi phải không? Lại bị bên chỗ đầu tư bài xích nữa à?”
Hứa Thanh Du cau mày quay lại nhìn cô ta, “Không có.”
Cô ta cười cười, “Tôi có xem tin tức đó rồi.
Sáng hôm nay tôi cũng có thấy.
Tôi cảm thấy người đó không phải muốn kéo mẹ Ninh xuống đâu.
Mà chắc là muốn kéo Ninh Tôn xuống đấy.”
Ngay cả việc này mà cô ta cũng có thể nhìn ra được, cũng đúng thật là lợi hại mà.
Hôm nay, người đàn ông đó tung ra những tin tức nhưng trong đó không có một chữ nhắc đến Ninh Tôn.
Chỉ nói là ông ta với mẹ Ninh có gút mắc.
Cũng không biết cô ta sao lại có thể nhìn ra những chuyện đó nữa.
Hứa Thanh Du không nói gì, cô gái đó chậc chậc vài tiếng, “Tôi nghe nói mẹ của Ninh Tôn cũng có một vai diễn trong bộ phim đó, hình như là còn có hát nhạc phim nữa.
Người đàn ông đó không phải thấy bà ấy đã kiếm được tiền nên mới muốn lừa một khoản kha khá đấy chứ.
Tôi cứ thấy những lời mà ông ta nói có chút không phải thật.”
Hứa Thanh Du trầm tư, tiếp tục nhìn xuống văn kiện trong tay, “Tại sao cô có thể nhìn ra nhiều thứ vậy chứ?”
Cô ta tiếp tục nói chuyện phiếm với Hứa Thanh Du, “Cô không biết đâu, lúc nào rảnh thì tôi sẽ thường xem những tin tức trong giới giải trí.
Tôi chỉ thích hóng hớt những chuyện vặt vãnh của những người đó mà thôi.
Trực giác của tôi là như vậy đó, cũng không biết suy luận của mình có đúng hay không nữa.
“
Suýt chút nữa thì Hứa Thanh Du đã phải vỗ tay cho cô ta.
Hứa Thanh Du muốn nói với cô ta, những suy luận của cô ta hoàn toàn chính xác.
Nhưng cô không thể nói những điều này.
Cô không thể nói những chuyện của Ninh Tôn cho người ngoài biết.
Suy nghĩ của người ngoài và bọn họ thường rất khác nhau.
Cũng không biết chừng đến cuối sẽ đồn đại thành thế nào.
Đâu ai biết miệng đời tốt hay xấu ra sao.
Cho dù cô muốn giúp Ninh Tôn thanh minh nhưng mà cũng không biết những người này có nghe ra đây là những lời giải thích hay không nữa.
Có lẽ họ sẽ nghĩ rằng đó chỉ là những lời biện minh, không chừng còn có thể gây tác dụng ngược.
Vậy thì thà không nói gì còn tốt hơn.
Cô gái bên cạnh Hứa Thanh Du lại thì thào nói: “Nhưng mà tôi cứ cảm giác rằng người đàn ông đó không dễ dàng từ bỏ đâu.
Ninh Tôn là một miếng thịt béo bở, nếu mà chỉ cắn một miếng thôi cũng đủ rồi.”
Hứa Thanh Du bị những từ ngữ của cô ta chọc cười.
Nhưng mà mỗi câu nói của cô ta đều rất đúng.
Lưu lượng hiện tại của Ninh Tôn tương đối cao.
Nếu thật sự muốn kiếm lợi gì đó trên người anh thì vẫn rất là có khả năng.
Cô thở dài, “Có lẽ như vậy đó.
Nhưng mà những việc như thế tôi cũng không hiểu lắm.
Cứ giao cho công ty của anh ấy giải quyết mà thôi.”
Cô ta ở bên cạnh cong cong khóe miệng, có chút cảm khái, “Vì vậy mới nói làm nghệ sĩ cũng có nỗi khổ của người làm nghệ sĩ.
Bọn họ cũng phải đối diện với rất nhiều chuyện.”
Nói xong, cô ta lại thay đổi chủ đề, “Nhưng mà nếu có cơ hội để làm nghệ sĩ thì tôi cũng sẽ làm.
Ít nhất là có thể kiếm được nhiều tiền.
Nể mặt những khoản tiền đó thì tôi cũng nguyện cực khổ.”
Hứa Thanh Du không khỏi bật cười, “Cô nói cũng đúng.”
Đúng là người nổi tiếng tuy không dễ dàng gì nhưng bọn họ lại kiếm được nhiều tiền hơn những người bình