Sau về tới khách sạn, Ninh Tôn muốn đi tắm rửa sạch sẽ, cho nên không nói được thêm mấy câu thì đã cúp máy.
Hứa Thanh Du đặt điện thoại xuống, sau đó cảm thán một câu, “Ai ai cũng nói làm người nổi tiếng thật tốt, nhưng bây giờ nhìn lại mới thấy, cuộc sống của họ tràn ngập trong hiểm nguy, trước đây con còn tưởng rằng chỉ có nghệ sỹ nữ mới dễ gặp phải nguy hiểm thôi, xem ra hiện tại ngay cả nghệ sĩ nam cũng phải bảo vệ bản thân thật tốt mới được, nói không chừng đã bị người khác theo dõi từ lúc nào không hay.”
Không biết trong đầu mẹ Ninh suy nghĩ điều gì, đột nhiên lên tiếng, “Chỉ có những người phụ nữ già cả như mẹ mới gần như mất đi sự chú ý của mọi người, bây giờ đa phần bọn họ đều chỉ tập trung vào những người trẻ tuổi, bất kể nam hay nữ, có lẽ những người phụ nữ lớn tuổi như mẹ xem ra là ngày càng bị đào thải khỏi cái giới này.”
Hứa Thanh Du ngẩng đầu nhìn mẹ Ninh, không nhịn được cười, đặt đôi đũa xuống.
Mẹ Ninh suy nghĩ một hồi rồi nở nụ cười, bà nói, “Những chuyện mẹ nói đều là sự thật đấy, bây giờ chẳng có ai yêu thích mẹ cả.”
Hứa Thanh Du nhịn cười, “Không đâu, chỉ là giới giải trí này quá hỗn loạn và phức tạp thôi, lại còn có rất nhiều cô gái xinh đẹp trẻ tuổi nữa, đương nhiên bọn họ sẽ chú ý đến các cô ấy hơn thôi, nhưng nếu như không tính trong làng giải trí nữa, vậy thì mẹ vẫn là người vô cùng có sức hút đấy ạ.”
Mẹ Ninh nói, “Vậy xem ra mẹ phải thoát khỏi nơi ấy rồi đúng không, trong giới giải trí không còn chốn dung thân cho mẹ nữa rồi.”
Bà càng nói Hứa Thanh Du càng buồn cười, cuối cùng chỉ đành dừng nói chuyện để cười, ngay cả cơm cũng không ăn được tiếp.
Hai người chậm rãi dùng bữa tối, sau đó Hứa Thanh Du hỏi thăm một chút về lịch trình sắp tới của mẹ Ninh.
Mẹ Ninh nói rằng bà vừa mới nhận hai bộ phim truyền hình, đều là những vai nhỏ, nhưng ít nhất bà còn có cơ hội lộ mặt, sau đó bà còn nhận hát thêm cả hai bài nhạc phim nữa.
Dứt lời, giọng nói mẹ Ninh không giấu được sự xúc động, “Chính vì vậy chúng ta không nên cố chấp nghĩ đến những thứ tồi tệ, nhìn kỹ lại những thứ mình đã đạt được, mới cảm thấy cuộc sống này vẫn còn rất tốt.”
Hứa Thanh Du có phần đau lòng cho bà, “Cũng đúng, chúng ta phải nghĩ đến những điều tích cực trước, có vậy thì mới có thêm động lực để sống tiếp.”
Sau khi hai người ăn cơm xong, Hứa Thanh Du lấy chiếc váy ra ủi sơ qua rồi treo lên.
Cô đứng trước tủ quần áo, ôm cánh tay nhì chiếc váy được treo ngay ngắn trong tủ, có thể nhận được sự khen ngợi của Quách Châu, cô cảm thấy đây đã là thành tích khiến cô hài lòng nhất trong khoảng thời gian gần đây.
Qua một lúc, Hứa Thanh Du lấy điện thoại ra chụp một tấm ảnh, gửi sang cho Ninh Tôn, còn gửi thêm một cái icon biểu cảm mặt cười đắc chí.
Rất nhanh Ninh Tôn đã trả lời tin nhắn của cô, tỏ vẻ không hiểu.
Hứa Thanh Du gửi tin nhắn thoại cho anh, “Chiếc váy này là do em làm đấy, cô Quách bảo ngày mai em hãy mặc nó đi làm, xem thử phản hồi của mọi người ra sao.”
Trong nháy mắt, Ninh Tôn đã hồi đáp bằng một tin nhắn thoại, “Chẳng phải trước đây em đã từng nói rằng sẽ may quần áo cho anh sao? Thế vậy mà bây giờ em lại may váy cho em?”
Hứa Thanh Du vừa nghe thấy anh nói như vậy, lập tức nở nụ cười, cô đóng cửa tủ quần áo lại, xoay người trở về giường, sau khi ngồi xuống thì gọi video cho Ninh Tôn.
Ninh Tôn đã nằm trên giường, trông có vẻ như mới tắm rửa xong, mặt mày vô cùng sạch sẽ.
Hứa Thanh Du nhìn anh như thế này, trong lòng không khỏi rung động, mặc dù hai người có thể tính như một cặp vợ chồng già rồi, nhưng cô vẫn luôn cảm thấy xao xuyến khi đứng trước Ninh Tôn.
Cô nhìn khuôn mặt của Ninh Tôn trên màn hình, nói, “Quan trọng là bây giờ em vẫn chưa nghĩ ra sẽ thiết kế cho anh một bộ trang phục như thế nào, không biết phong cách nào mới khiến anh hài lòng đây.”
Ninh Tôn khẽ ồ, trở người, toát ra sự lười nhác đầy quyến rũ, “Chỉ cần là do em thiết kế, anh đều rất hài lòng.”
Khoé môi của Hứa Thanh Du giương lên, cô chậm rãi nằm xuống, trông hai người bây giờ cực kì giống những đôi tình nhân trẻ khi Hứa Thanh Du còn đi học, nằm ở trong phòng ký túc xá, nửa đêm gọi điện nấu cháo điện thoại với nhau.
Cô còn nhớ rất rõ, khi ấy, tất cả những bạn nữ cùng phòng với cô đều có bạn trai, hầu như tối nào cũng sẽ nằm trong ổ chăn như thế này, trùm mềm thủ thỉ đầy ngọt ngào với bạn trai.
Lúc đó cô không có bạn trai, nhưng ngay cả khi ấy Tần Niên cũng có bạn trai, chỉ là mối quan hệ ấy kéo dài không lâu, kết cuộc vẫn là chia tay.
Nói thật thì trong lòng cô đã từng rất ghen tỵ với điều đó, ai mà lại không muốn có