Trì Uyên không gọi cho ai, mà là chụp tấm biển hiệu quán Cố Tư.
Bảng hiệu này đúng là nhìn thấy lần nào ghét lần đó
Anh nhìn chằm chằm vào bức ảnh một lúc lâu, sau đó đi về phía xe của mình với điếu thuốc trên miệng.
Cố Tư không biết chuyện gì nên vẫn trên taxi trở về nhà, bắt đầu nấu nướng ăn uống dọn dẹp nhà.
Sống một mình nên vệ sinh được duy trì cẩn thận, không cần dọn dẹp gì nhiều.
Chờ trời tối hẳn, Cố Tư lên lầu.
Cô trở về phòng, cửa sổ phòng đang mở, Cố Tư đi tới định đóng lại, nhưng khi rèm được kéo ra, cô lại dừng lại.
Một chiếc ô tô đang đậu ở nơi đối diện với cửa sổ.
Xe dừng ngay dưới ánh đèn đường nên hơi lộ liễu.
Cố Tư nhìn chằm chằm chiếc xe một lúc, sau đó nhếch mép cười, trực tiếp đóng rèm cửa lại.
Đêm nay cô ngủ không ngon giấc, cơ mơ thấy nhiều điều trong quá khứ, giấc ngủ cứ chập chờn.
Lúc đó, ông nội cô đến bệnh viện khám sức khỏe, gặp lại ông nội nhà họ Trì, ông nội nhà họ Trì mời hai người về thăm nhà cũ của ông.
Mặc dù biết họ rất giàu, nhưng khi đến nhà họ trì, cô vẫn có chút sửng sốt.
Bộ quần áo mà người hầu mặc có vẻ đẹp hơn của cô.
Lần đầu tiên cô nhìn thấy Trì Uyên, chính là lần đó.
Chỉ là, Trì Uyên về nhà thu dọn tài liệu, về đi đều vội vàng, cũng không thèm để ý tới cô.
Cô gò bó người ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách, không biết để tay chân vào đâu.
Trì Uyên đi vào, chỉ biết nhà có khách, lễ phép gật đầu chào cô và ông rồi lên lầu.
Trong vòng chưa đầy một phút, anh lại đi xuống và rời đi.
Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy một người đàn ông đẹp trai như vậy, lúc đó cô đã rất bối rối.
Cố Tư trong mơ có chút mệt mỏi,